Pages

Saturday, June 28, 2025

BÀI 392: TRUMP TRỪNG TRỊ IRAN

    Tin thời sự chính trị quốc tế trong những ngày qua đã bị 'thống trị' bởi tin về cuộc chiến trên không giữa Do Thái và Iran, chỉ vì cuộc chiến 'trên không' qua drones và hỏa tiễn đó đang có triển vọng bành trướng lớn hơn xa khi Mỹ nhẩy vào tham chiến chung chiến tuyến với Do Thái, đánh bom 3 căn cứ nguyên tử của Iran thứ bảy rồi.

    Khi bài này được viết thì dĩ nhiên, tình hình vẫn còn trong rối loạn, chưa rõ ràng. Thứ nhất, không ai biết thỏa thuận đình chiến Do Thái-Iran sẽ thọ hay không. Thứ nhì, đây chỉ là thỏa thuận Iran-Do Thái, trong khi Mỹ sẽ còn phải điều đình với Iran tuần tới. Thứ ba, cũng chẳng ai biết sẽ có khủng bố cuồng tín Hồi giáo giết người đâu đó hay không.
    Ta xét vấn đề kỹ hơn xem sao.

    Tối thứ bảy 21/6, TT Trump thông báo cho biết không quân Mỹ đã dội bom 3 căn cứ nguyên tử của Iran sáng sớm hôm đó, trong đó có căn cứ lớn nhất Fordow và hai căn cứ nhỏ hơn là Natanz và Isfahan. Tin cho biết Mỹ đã huy động 125 máy bay, từ máy bay đánh bom khổng lồ B-2 (7 chiếc, thả 14 trái bom khổng lồ GBU-57 nặng 15 tấn mỗi trái), tới phi cơ phản lực chiến đấu nhỏ bay theo B-2 để bảo vệ, vận tải lớn tiếp tế xăng,...  Ngay sau cuộc dội bom kinh hoàng này, phó TT Vance đã khẳng định Mỹ KHÔNG đánh xứ Iran hay dân Iran, mà chỉ muốn chặn không cho Iran sản xuất bom nguyên tử đe dọa cả khu vực Trung Đông.


Máy bay B-2 (không có bom GBU trong hình)

    Về câu hỏi tại sao phải đánh bom Iran bây giờ, chính tổ chức kiểm tra của Liên Hiệp Quốc IAEA (International Atomic Energy Agency), qua tổng giám đốc Rafael Grossi, trước đó, đã chính thức cảnh báo Iran mới đây đã có nhiều hành động đáng nghi ngờ như cấm không cho IAEA thanh tra nhiều căn cứ nguyên tử, cũng như đã xoá tên nhiều căn cứ khác.

    Chuyện lạ là đã có cả ngàn người dính dáng vào việc chuẩn bị hay trực tiếp tham gia cuộc đánh bom quy mô này, vậy mà cả thế giới, kể cả các chính khách phe ta, báo loa phường, gián điệp Iran, Nga, Tầu,... chẳng ai biết gì trước, khác xa với thời Biden khi các tin tối mật an ninh quốc gia bị xì ra như cơm bữa. Việc chính quyền Trump thanh lọc những phần tử đáng nghi ngờ hiển nhiên đã có hiệu quả trông thấy. Tất cả máy bay Mỹ đã trở về an toàn, tuy thiệt hại của Iran chưa rõ. Ngay sau khi thông báo, TT Trump đã nói ngay "Bây giờ là lúc nói chuyện hòa bình".


    Một cuộc chiến lâu dài giữa Mỹ và Iran nếu xẩy ra sẽ cực kỳ khó khăn, tốn kém cho Mỹ, khi dù không đánh thẳng vào lục địa Mỹ được, Iran vẫn có thể tấn công các đồng minh của Mỹ tại Trung Đông ngoài Do Thái, nhất là các Vương Quốc dầu hỏa như Ả Rập Saoud và đặc biệt là Qatar là nơi có căn cứ quân sự lớn của Mỹ (đã có tin Iran bắn hỏa tiễn vào căn cứ Mỹ tại Qatar, nhưng tất cả hỏa tiễn đã bị bắn hạ trước khi tới mục tiêu, căn cứ Qatar không hề hấn gì), có thể khích động đám khủng bố Hồi giáo cuồng điên giết dân Mỹ tại vài thành phố lớn của Mỹ, hay ngay cả khách du lịch Mỹ khắp nơi trên thế giới, tấn công Mỹ qua hệ thống mạng internet có thể làm tê liệt cả nước Mỹ, khích động đám Hồi giáo cuồng tín gây rối loạn tại Trung Đông như Syria, Afghanistan, Iraq, chặn đứng việc cung cấp dầu hỏa cho thế giới khi đóng cửa hải lộ Hormuz của tất cả tàu chở dầu đi khắp thế giới, ... Và quan trọng hơn cả, sẽ khiến TT Trump xao lãng những vấn đề lớn của nước Mỹ mà ông thấy cần phải trực diện, phải sửa đổi, chẳng hạn như chính sách di dân, giảm thuế, giảm thâm thủng ngân sách và công nợ, tát cạn sâu bọ trong đầm lầy Hoa Thịnh Đốn, đối phó với Tầu cộng,... 

    TT Trump đã biết quá rõ những khó khăn này. Ông và các phụ tá cao cấp nhất đã bù đầu suy tư tính toán, và có lẽ đã thấy đó là cái giá phải trả cho việc cản Iran thành một đại cường thảo khấu có bom nguyên tử. Cả thế giới nín thở chờ xem Iran trả đũa. Nhiều con vẹt chống Trump đã mau mắn la hoảng: Trump đã khơi mào ra thế chiến thứ ba. 

    Để rồi cả thế giới chiều Thứ Hai đã bật ngửa nghe TT Trump thông báo Do Thái và Iran đã đạt được thỏa thuận đình chiến trọn vẹn và tức khắc. Nghĩa là gì? Iran bị bom tàn phá hoàn toàn kiệt quệ, bắn ít hỏa tiễn gỡ gạc qua Qatar và Iraq cho đỡ mất mặt, nhưng cuối cùng cũng đành thúc thủ. Bài học của Iran là: 'đánh giá sức mạnh quân sự của Mỹ qua cuộc diễn binh 'lè phè' ngày 14/6 là một sai lầm chết người'.

    Thật ra, ít ai nghĩ Iran có khả năng chống Mỹ lâu dài, nhưng cũng không ai dám coi thường khả năng gây khó khăn lớn cho Mỹ của Iran, nhất là nếu Iran vận động được sự giúp đỡ của Putin và Tập Cận Bình. Tuần trước, TT Trump đã ra lệnh các lực lượng quân sự Mỹ ở Trung Đông ở trong tư thế chuẩn bị, sẵn sàng nghênh chiến khi cần. Hải quân Mỹ đã huy động một hàng không mẫu hạm, cùng với cả lô chiến hạm khác trong hạm đội, di chuyển từ vùng biển Ấn Độ qua sát vịnh Hormuz, giáp giới Ả Rập Saoud. Nhiều máy bay tàng hình khổng lồ B-2 đã được chuyển qua căn cứ Diego Garcia của Mỹ trong biển nam Ấn Độ. Thực tế cho thấy tất cả không phải để đánh bom Iran mà chỉ là chiêu 'dương đông kích tây' khi các B-2 đánh bom đều xuất phát ra từ Missouri, bay liên tục 37 tiếng đồng hồ. Dù vậy, củng cố thế lực quân sự trong vùng cũng sẽ cần thiết để hoặc là cảnh giác Iran, luôn cả Nga và Tầu cộng, hoặc là tiếp tục đánh Iran nếu Iran ngoan cố thật.


Đường bay của B-2

    Trên YouTube, có phổ biến một so sánh lực lượng quân sự Mỹ và Iran. Cho thấy hai bên chẳng cân tay chút nào khi Mỹ hoàn toàn thống trị Iran. Mà đó là bảng so sánh TRƯỚC khi Iran bị ăn bom. Kỹ thuật và sức mạnh quân sự cửa Mỹ bây giờ là vô song. 

https://www.youtube.com/watch?v=OT-JfUgTfL8&ab_channel=PowerComparison
  
    Ta cũng cần phải lưu ý một tin thời sự đáng lo ngại: radars thế giới cho thấy đã có ít nhất 5 chuyến bay của phi cơ khổng lồ Boeing 747 bay từ Bắc Kinh tới Tehran, mà chẳng ai biết những máy bay đó chở cái gì tới Iran hay để làm gì khác, như tới để giúp chở uranium, máy móc, dụng cụ,... đi giấu nơi khác? Có nghĩa là Tầu cộng đã công khai tham chiến giúp Iran, rất có thể đưa đến chiến tranh lớn hơn mọi suy đoán.

    Ta cũng thấy có nhiều dấu hiệu cho biết TT Trump sẽ phải có thái độ dứt khoát và mạnh mẽ hơn với Iran vì đe dọa chiến tranh nguyên tử tại Trung Đông. 
    
    Những tuyên bố mới đây của TT Trump cho thấy một thái độ thật cứng rắn, chẳng hạn như đòi hỏi Iran phải 'đầu hàng vô điều kiện', nghĩa là chấp nhận hủy bỏ hay ngưng tất cả những hoạt động có mục đích phát triển vũ khí hạt nhân. Cũng trong lúc đó, ngược lại, TT Trump tuyên bố ông hy vọng khối 3 xứ Tây Âu là Anh, Pháp và Đức sẽ thành công, thuyết phục được Iran ngưng kế hoạch phát triển vũ khí hạch tâm. Để tóm tắt câu chuyện, TT Trump đã tuyên bố "Tôi chỉ muốn đúng một chuyện: Iran không thể có vũ khí nguyên tử. Chỉ có vậy thôi. Tôi không tính toán hậu quả gần xa gì hết, tuy sẽ cố gắng tránh chiến tranh lâu dài tại Trung Đông". Nôm na ra, quan điểm của TT Trump rất rõ ràng: không thể nào chấp nhận cho Iran phát triển bom nguyên tử. Ngay sau khi đánh bom Iran, TT Trump đã giải thích thời hạn hai tuần Trump đưa ra chỉ là thời gian tối đa, do đó, Trump có thể lấy quyết định đánh bom Iran bất cứ lúc nào trong hai tuần đó.  Quyết định đánh bom Iran đã gây bất ngờ cho cả thế giới, nhất là Iran.

    Vài con vẹt tị nạn tố cáo Trump gian trá, nói sẽ quyết định trong hai tuần, mà chỉ ngay ngày hôm sau là đánh bom ngay. Đám vẹt khó có thể biểu diễn cái ngu của mình rõ ràng hơn. Trong chiến thuật quân sự, chuyện lừa đối thủ là căn bản sơ đẳng nhất, một anh binh nhất, binh nhì cũng phải biết. Khổng Minh chính là siêu chuyên gia lừa địch, phải không? Thông báo cho Iran biết sẽ không làm gì trong hai tuần, nếu như Iran lợi dụng thời gian đó, di chuyển tất cả Uranium, máy móc, chuyên gia đi hết thì đánh bom gì nữa, đánh bom vào núi chơi cho vui sao?

    TT Trump là một người cực kỳ khó hiểu. Khó hiểu vì ông có tầm nhìn chiến lược hơn người, trong khi cũng là người dám làm những chuyện không ai khác dám làm, bất kể trong chiều hướng diều hâu hay bồ câu. Trên căn bản, với tư cách một nhà kinh doanh, ông Trump có khuynh hướng gọi là 'chủ hòa', không muốn chiến tranh tại bất cứ đâu, chống bất cứ ai. Ông có khuynh hướng muốn dùng kinh tế, thuế quan, giao dịch thương mại, quan hệ quyền lợi tương đối của mỗi nước làm công cụ cho chính sách đối ngoại. Chứ không phải lấy chiến tranh, lấy sức mạnh của vũ khí, của quân đội, lấy can thiệp quân sự làm cứu cánh. Ông Trump cũng không phải là người sống chết với ý thức hệ chính trị khi ông đã từng theo đảng DC để rồi bỏ đảng để theo phe CH. Nếu muốn 'định nghĩa' con người ông Trump thì phải nói ông là người có đầu óc thực tiễn, được chỉ đạo hoàn toàn bởi cái mà ông cho là quyền lợi tối thượng của dân và nước, chứ không bị trói gô trong các phe nhóm cấp tiến hay bảo thủ, tân cấp tiến hay tân bảo thủ, chủ trương cô lập hay đại đồng,...
    
    Ông Trump vô cùng sợ hãi vai trò 'sen đầm' thế giới, ngay từ đầu, đã chống chính sách 'xây dựng dân chủ' kiểu Mỹ tại Afghanistan và Iraq của TT Bush con. Trong bài diễn văn TT Trump đọc khi chính thức viếng thăm Ả Rập Saoud, ông đã công khai lên án việc TT Bush con muốn áp đặt một thể chế chính trị kiểu Mỹ, không thích hợp với văn hóa địa phương lên các xứ Afghanistan và Iraq, là những xứ mà TT Bush chẳng hiểu gì hết. Cũng vì những tư tưởng không muốn làm sen-đầm thế giới nên TT Trump đã chấp nhận điều đình với Taliban để chấm dứt chiến tranh Afghanistan. Hay gần đây hơn, đã cố đứng ra làm trung gian giúp chấm dứt chiến tranh Ukraine, tuy chưa thành công. Nhưng ông đã thành công giúp Ấn Độ và Pakistan tránh chiến tranh, và giúp Congo và Rwanda thỏa thuận ký hòa ước sau cả chục năm đánh nhau mà thế giới chẳng thèm để ý vì coi như chuyện mấy anh nhược tiểu da đen đánh giết nhau vớ vẩn.

    Chuyện khiến cả thế giới ngạc nhiên là con diều hâu Trump sau khi đánh bom tàn phá Iran, lại biến ngay thành con bồ câu, áp lực Do Thái và Iran phải thỏa thuận đình chiến.

    Trong cuộc đánh bom Iran, ngay từ đầu, TT Trump đã gặp nhiều khó khăn nội bộ.

    Trước hết, ngay trong nội bộ nội các Trump cũng đã có nhiều bất đồng ý kiến. Tướng Michael Kurilla, tư lệnh chiến trường Trung Đông, là một người ủng hộ Do Thái tuyệt đối, đang cố vận động TT Trump giúp Do Thái tích cực hơn, mạnh tay hơn với Iran. Trong khi báo chí loan tin dường như ngay cả phó TT Vance ngược lại, đã không hồ hởi với chiến tranh đánh Iran. Sau khi bà giám đốc Tình Báo Tulsi Gabbard cố giảm nguy cơ Iran, nhận định Iran chưa hề phát động lại những hoạt động phát triển vũ khí hạt nhân, thì TT Trump công khai nói ngược, thậm chí công kích bà luôn rồi ngay sau đó, lại ca ngợi bà, khiến nhiều người nghi ngờ có thể đã có một thông đồng 'đóng tuồng' giữa hai người để đánh lừa Iran, hay cũng có thể đã có sự bất đồng ý kiến thật sự giữa hai người. Đi xa hơn nữa, TT Trump có vẻ cũng đang đấu võ miệng với những đồng minh quan trọng như nhà báo Tucker Carlson và bà dân biểu Marjorie Taylor Greene khi cả hai người này đều không ủng hộ một cuộc chiến với Iran. 
    
    Chưa kể việc nói chung, khối cử tri MAGA của ông Trump chưa bao giờ muốn Mỹ làm sen-đầm thế giới, mà trái lại, có chủ trương đúng như khẩu hiệu của Trump: America First. Một thượng nghị sĩ bảo thủ, ông Jim Risch của tiểu bang Idaho, đã công khai tuyên bố đây không phải là một cuộc chiến hay một vấn đề của Mỹ, mà chỉ là một vấn đề lớn của Do Thái và của Iran thôi. Trong khi đó, một thượng nghị sĩ MAGA nặng, ông Josh Hawley, cũng công khai tuyên bố ông không ủng hộ chiến tranh, nhất là chiến tranh tại Trung Đông. Ta đừng nên quên, TT Trump đang cố vận động hậu thuẫn của các thượng nghị sĩ CH để thông qua ngân sách khổng lồ 'megabill' của ông. Hiển nhiên, trong cái nhìn của TT Trump, cái 'megabill' đó quan trọng hơn xa việc đánh bom một căn cứ quân sự của Iran.

    Đi xa hơn, quốc hội có thể gây khó khăn lớn hơn cho TT Trump.

    Trước hết, ta phải nói qua về quan hệ của Mỹ với Do Thái. Đây là một quan hệ rắc rối tuy rất chặt chẽ. Ngay tại đây, phải nói, có 'hai khối' Do Thái. Tuy cả 'hai khối' Do Thái đều rất thân cận, đồng minh sinh tử với Mỹ, nhưng lại có quan hệ rất khác lạ đối với hai chính đảng Mỹ.  Khối dân Mỹ gốc Do Thái tại Mỹ thì luôn luôn sống chết với đảng DC, bỏ phiếu cho đảng DC, từ bầu cử tổng thống tới bầu cử quốc hội liên bang, tiểu bang và địa phương. Chỉ vì đây là khối cử tri có khuynh hướng cấp tiến, phần lớn nằm trong khối trí thức thượng lưu hay tài phiệt lớn của Mỹ. Ngược lại, khối chính quyền và dân Do Thái trong xứ Do Thái thì trái lại, có khuynh hướng ủng hộ đảng CH mạnh vì cho rằng đảng CH cứng tay, sẵn sàng bảo vệ sự sống còn của Do Thái hơn xa đảng DC có khuynh hướng muốn thân thiện với khối Ả Rập và Hồi giáo hơn.

    Khác biệt này hiện rõ trong quan hệ Mỹ với Iran. Khối dân và chính quyền Do Thái ở Do Thái luôn luôn coi Iran như một đe dọa sinh tử, nhất quyết không thể chấp nhận Iran có vũ khi nguyên tử vì chắc tin là Iran sẽ dùng vũ khí nguyên tử để tiêu diệt Do Thái ngay. Đảng CH có vẻ đồng ý với quan điểm này. Trong khi đó, khối dân Mỹ gốc Do Thái tại Mỹ thì lại có chủ trương tin tưởng vào Iran nhiều hơn, hay ít nhất cũng chỉ muốn giới hạn khả năng chế tạo vũ khí nguyên tử của Iran thôi, còn ngoài ra, muốn có quan hệ thân thiện hơn với Iran trong hy vọng cải thiện bang giao sẽ tránh được chiến tranh nguyên tử cho dù Iran có bom nguyên tử cũng không sao, với luôn cả khối Ả Rập và Hồi giáo Trung Đông. Đó cũng là quan điểm của đảng DC.

    Cái rắc rối lớn hơn nữa là trên đây chỉ nói chung chung về hai chính đảng. Trên thực tế, ngay trong cả hai chính đảng, đều có những người chống cũng như ủng hộ Do Thái, chống cũng như có cảm tình với Iran. Một số dân biểu và thượng nghị sĩ cả hai đảng đã công kích TT Trump, không phải chống việc đánh bom Iran, mà công kích Trump vì cho rằng Trump không có quyền lấy quyết định đánh bom, mà đó phải là quyết định của quốc hội, muốn đưa vấn đề ra biểu quyết chấp nhận Trump đánh Iran hay chặn đứng Trump. Cho đến bây giờ, không ai biết phe nào sẽ được bao nhiêu phiếu.

    Một số dân cử chống đối của cả hai đảng tố cáo TT Trump vi phạm Hiến Pháp vì TT không có quyền khai chiến khơi khơi như vậy chiếu theo luật Presidential War Powers Act được phe DC thông qua năm 1973 -có phiếu của TNS Biden- để không cho TT Nixon tiếp tục giúp miền nam VN chống đỡ xâm lăng của CSBV. Bá láp! Luật PWPA chỉ không cho TT mang quân đi đánh nhau quá 60 ngày, và nếu quốc hội không cho phép, thì có hạn 30 ngày để rút hết quân về. Trong vụ bắn phá các căn cứ nguyên tử Iran, chẳng có một anh lính Mỹ nào vào xứ Iran hết và cũng chưa tới kỳ hạn hai tháng luật định. Năm 1989, Clinton ra lệnh đánh bom Sudan và Afghanistan, năm 2011, Obama tung quân Mỹ vào Libya lật đổ Khaddafi. Tất cả đều không có 'phép' của quốc hội. Chẳng dân biểu hay nghị sĩ DC nào khiếu nại. Hiến Pháp ghi rõ tổng thống là tổng tư lệnh quân lực, toàn quyền huy động quân lực, chứ tổng tư lệnh quân đội không phải là cái tập thể tạp nhạp của hơn 500 nghị sĩ và dân biểu.

    TT Trump trên căn bản chủ hòa, hay ít nhất cũng chủ trương không thích can thiệp vào chuyện thế giới, nhưng không vì vậy mà TT Trump nhát tay khi cần bảo vệ quyền lợi của Mỹ. Việc TT Trump ngay trong nhiệm kỳ đầu đã thẳng tay thanh toán ISIS, giết tư lệnh khủng bố Iran là tướng Qasem Soleimani, ra tay đánh quân Nga tại Syria, xé bỏ thỏa ước cuội với Iran về kiểm tra vũ khí hạt nhân,... là những bằng chứng cụ thể nhất cho thấy TT Trump nếu cần, sẽ ra tay rất nặng. Tính cứng rắn đáng sợ của TT Trump đã khiến Tập Cận Bình long trọng đón rước Trump tại Bắc Kinh như chưa từng thấy trong lịch sử Tầu cộng, khiến Putin ngồi yên không dám đánh Ukraine hay Georgia hay bất cứ xứ cựu chư hầu nào khác trong suốt bốn năm Trump. Đến ngay cả cậu ấm Ủn điên cũng phải nể, trân trọng bước qua làn ranh phân chia Bắc và Nam Hàn tại Bàn Môn Điếm để mời TT Trump chính thức bước qua, đặt chân tượng trưng lên lãnh thổ Bắc Hàn. Tổng thống duy nhất của Mỹ được BH trịnh trọng đón rước như vậy.

    Việc Iran và Do Thái thỏa thuận đình chiến đã chặn đứng ngay mọi chống đối cuộc dội bom của Trump. Trong khi phe CH ồn ào tung hô Trump thì phe DC ngậm tăm, 'làm thinh' hết vì... chẳng biết phải xử thế ra sao, phải làm gì.

   Tuy nhiên, phe ta không thể nào chiu thua dễ dàng như vậy. Truyền thông loa phường, dẫn đầu bởi CNN, bắt đầu tung ra lập luận mới: cuộc đánh bom thất bại, chẳng gây thiệt hại gì đáng kể cho Iran, Iran vẫn còn đầy đủ khả năng chế tạo vũ khí nguyên tử tuy có thể chặm lại một vài ngày, trái lại, đã khiến Iran giận dữ thêm, khiến nguy cơ đại chiến nguyên tử thế giới gia tăng mạnh. Trump sai lầm lớn khi đã đánh bom Iran thay vì vuốt ve Iran. CNN hù dọa lớn trong khi giảm thiểu thỏa ước đình chiến Iran-DoThái, không nói gì nhiều về thỏa ước này, hay có nói tới thì cũng chỉ để đặt câu hỏi thỏa ước thọ bao lâu? CNN còn đi xa hơn, công bố một thăm dò phe đảng của họ, thực hiện ngay sau khi có tin Mỹ đánh bom Iran và trước khi có tin về thỏa thuận đình chiến Do Thái-Iran, để chứng minh đa số dân Mỹ không ủng hộ đánh bom Iran vì sợ chiến  tranh lan rộng.

    Với phe cấp tiến, đảng DC và truyền thông loa phường -và đám lâu la vẹt tị nạn-, chống phá Trump là mục tiêu tối hậu, tất cả mọi chuyện khác đều là phụ, như quyền lợi đất nước, hòa bình thế giới, đe dọa chiến tranh nguyên tử, tất cả đều là... 'chiệng' nhỏ. Trump đánh bom bị chửi vì không vuốt ve Iran. Ngược lại, nếu Trump vuốt ve Iran thì dĩ nhiên sẽ bị chửi te tua là hèn, nịnh đám giáo chủ khùng. Trump binh đường nào cũng bị chửi thôi. Chính trị Mỹ bây giờ không còn gì là lý luận, lý trí, quyền lợi đất nước,... mà chỉ còn phe đảng mù quáng đánh nhau chết bỏ thôi.

    Ở đây, vài con vẹt la hoảng Trump là con cờ của Putin, sợ Tập, nịnh Ủn,... Những phản ứng tiêu biểu của đám vẹt trong vụ đánh bom Iran:
  • Iran nhất quyết trả thù, Mỹ sẽ lâm nguy;
  • Trump gây chiến tranh, thế giới sẽ chết như rạ;
  • Putin thủ lợi;
  • Trump nói láo về thành quả đánh bom;
  • Trump mất hy vọng Nobel Hòa Bình.
    Cái quái dị không thể hiểu nổi là thái độ mù quáng tuyệt đối của đám vẹt, nhất quyết thề không mở mắt ra nhìn, mở tai ra nghe thế giới giảm nguy cơ chiến tranh nguyên từ, bớt hận thù Do Thái-Hồi giáo (một cuộc chiến khi nóng khi lạnh đã kéo dài mấy ngàn năm qua), để nghiến răng nghiến lợi sống chết trong hận thù vô lý nhất, mà lại hô hoán trong ấu trĩ:

Thật xấu hổ cho Mỹ.
Trump đã huỷ hoại uy danh và vị thế lãnh đạo của Hoa Kỳ, với sự ngu đần đến mức kỳ quặc của y ta.
Ai còn trọng Hoa Kỳ, tin Hoa Kỳ trong thời điểm này nữa? 
Các maga gốc Mít, vẫn một mực ngu cuồng, hay đã tỉnh ra chút nào chăng?

Câu hỏi: Thế giới nghĩ gì về Trump? Ai còn trọng Hoa Kỳ? Trả lời: 



    Tổng Thư Ký NATO, ông Mark Rutte công khai trước Hội Nghị Thượng Đỉnh NATO, ca tụng TT Trump là một người của sức mạnh, mà cũng là một người của hòa bình -"A man of strength and a man of peace". Thậm chí, gọi Trump là ... "daddy"!!! Ông Rutte bất thình lình đã trở thành MAGA ngu cuồng rồi sao?


https://www.newsmax.com/newsmax-tv/nato-mark-rutte-japan/2025/06/25/id/1216458/?ns_mail_uid=899a15c3-7644-484e-9950-94bbfcf6b307&ns_mail_job=DM810568_06252025&s=acs&dkt_nbr=010504yc8v28


    Câu hỏi "MAGA gốc Mít đã tỉnh ra chút nào chưa?". Kẻ này không dám nói thay cho tất cả MAGA gốc Mít, nhưng riêng kẻ này, chưa bao giờ thấy mình tỉnh táo và vui mừng như bây giờ: ủng hộ TT Trump: đúng người, đúng việc, đúng lúc!!! 

    'Chị hai' Hạc-Vơ Linda 'hoành tráng' phán "IRAN LÀ NGƯỜI THẮNG"!!! Chẳng khác gì giữa mùa hè, gân cổ khẳng định đang có bão tuyết lớn. Ai muốn tin, cứ tin. Ai muốn khôn cứ khôn, ai muốn ngu cứ ngu. Xứ tự do mà. 

    Cho tới nay, một tuần sau khi Mỹ đáng bom, chưa có một xứ nào hay một lãnh tụ thế giới nào - kể cả Đức Giáo Hoàng và Đức Đạt Lai Lạt Ma, đã lên tiếng công kích Trump. Cũng chưa có một chính khách DC nào cỡ Obama, Biden, Clinton, Hillary, Pelosi, Schumer, Jeffries,... dám công khai lên tiếng chống đối. Trái lại, TNS John Fetterman, DC của Pennsylvania đã công khai tuyên bố việc làm của TT Trump là đúng và ông hoàn toàn ủng hộ. Ông Fetterman cũng tố lời kêu gọi đàn hặc Trump của chị dân biểu cựu bán bar Ocasio-Cortez là chuyện tào lao. Cũng cả tuần sau khi có tin thỏa thuận đình chiến, các chính khách phe ta cũng vẫn im như hến, bối rối không biết phả xử thế ra sao, chống Trump thật khó, mà ủng hộ Trump càng khó hơn.