Tin Vắn - 1/18



January 27 - 2018


NHÀ NƯỚC ĐÓNG CỬA TIỆM


Ngày 20 Tháng Giêng vừa qua, chẵn tròn đúng một năm ngày TT Trump tuyên thệ nhậm chức, Thượng Viện tặng ngay quà kỷ niệm khó quên cho ông: đóng cửa tiệm Nhà Nước.

Hai phe CH và DC đồng ý với nhau trên toàn bộ ngân sách tạm cho một tháng. Nhưng phe DC muốn cài vào luật ngân sách một phụ đính liên quan đến việc gia hạn sắc lệnh DACA, cho dù cái chuyện DACA này chẳng dính dáng xa gần gì đến ngân sách. Đây là mánh sở trường của DC, cũng tương tự như khi họ thông qua Obamacare như là phụ đính của ngân sách năm 2010. Phe CH không chấp nhận phụ đính DACA.

Hai bên tranh cãi. Hạ Viện với đa số CH, mau mắn thông qua ngân sách. Lên đến Thượng Viện, hai bên tiếp tục cãi nhau, phe CH không đủ 60 phiếu để áo đảo 48 nghị sĩ DC (DC hiện có 49 ghế, nhưng tân TNS Doug Jones của Alabama bỏ phiếu theo CH). Nhà Nước đóng cửa.

Đóng cửa đúng ba ngày, cho đến khi 81 thượng nghị sĩ (48 CH + 33 DC đào ngũ; hai ông CH chống là Mike Lee và Rand Paul, ông McCain bệnh, không tham dự) biểu quyết thông qua luật gia hạn ngân sách thêm ba tuần (!).

Phe DC chịu thua chấp nhận rút lại phụ đính vì theo họ, họ đã nhận được cam kết của phe CH là sẽ có thỏa thuận chung về nan đề DACA. TTDC cho là DC đã đầu hàng. Hàng loạt dân biểu và nghị sĩ DC tố các lãnh đạo của họ bán đứng họ.

Chuyện lạ bốn phương: đài CBS nhìn nhận đây là chiến thắng lớn của Trump.

Trên nguyên tắc, ngân sách chỉ là chuyện chi tiêu, nhưng trên thực tế, đã biến thành công cụ chính trị phe phái đánh nhau, đại khái hai chính đảng dùng ngân sách để bắt chẹt nhau về một tranh cãi chính sách nào đó. Một bên phải chịu thua, còn không thì không biểu quyết được ngân sách, Nhà Nước không được chuẩn chi, đóng cửa tiệm. Vì là chuyện tháu cáy qua lại nên thông thường không thọ lâu vì cả hai bên đều biết Nhà Nước không thể đóng cửa lâu được. Vài ngày điều đình đổi chác trong hậu trường là lại đồng ý thông qua tạm thời, cho đến kỳ hạn tới. Như lần này, thọ đúng ba ngày.

Bình thường là ngân sách được dự trù trước cho nguyên một năm, từ giữa năm, tháng 7, cho tới năm sau. Nhưng trong những năm gần đây, vì ngân sách được dùng như vũ khí chính trị, nên ngân sách nguyên năm thường không có, mà chỉ có gia hạn tạm thời vài tháng, để cứ vài tháng lại cãi nhau, trả giá về một chuyện gì đó. Ba tuần nữa, ta sẽ thấy hai bên lên võ đài lại khi thời hạn mới chấm dứt. Lại tranh cãi, trả giá trong hậu trường nữa. Có thể lại đóng cửa tiệm vài ngày nữa.

Nghe chuyện Nhà Nước đóng cửa tiệm thấy kinh khủng, nhưng thật ra chẳng có gì ghê gớm. Tất cả những chi tiêu thiết yếu vẫn được chi, nghe dọa lương công chức liên bang hay quân nhân quân lực liên bang bị hoãn, nhưng thực tế, Nhà Nước thường đóng cửa vài ngày giữa kỳ lương, chẳng ảnh hưởng gì, có kéo dài qua một kỳ thì lại được trả hồi tố với tiền lãi nữa, nên cũng chẳng chết ai. Chỉ có vài chuyện nhỏ thiên hạ có thể thấy ngay khi Nhà Nước đóng cửa tiệm, như các công viên đóng cửa không cho thiên hạ vào hóng mát hay dắt chó đi vệ sinh. Cũng chẳng chết ai.

Dù vậy, đây cũng vẫn là chuyện lớn trên phương diện chính trị. Đó là lúc các chính khách biểu diễn tài bi thảm hoá rồi xỉa tay đổ tội lẫn nhau. Tố lẫn nhau là không lo cho quyền lợi của đất nước, không lo trả lương những quân nhân đang sống chết ngoài chiến trường. Để lấy điểm cho các cuộc bầu cử tới, cho dù thiên hạ chẳng ai ngây ngô tin những trò xiếc này.

Sự thật đằng sau chuyện Nhà Nước bị đóng cửa rất giản dị: chỉ là màn đóng tuồng của DC để chứng minh cho cử tri gốc La-Tinh là “DC là đảng tranh đấu đến cùng cho di dân, cuối năm nay, đi bỏ phiếu, xin nhớ chuyện này nhé”.

DI DÂN BẤT HỢP PHÁP TĂNG MẠNH


Làn sóng di dân vượt biên giới Mỹ-Mễ sau một thời gian giảm nhanh ngay sau khi TT Trump đắc cử vì sợ những hăm dọa của ông này, đã tăng vọt mạnh lại. Trong hai tháng 11-12 cuối năm 2017 và tháng Giêng 2018, đã tăng lên ngang cao điểm của thời Obama.

Nhìn vào lịch chính trị sẽ biết ngay lý do của sự tăng vọt này: tháng 10/2017 là tháng thống đốc Jerry Brown của Cali ký luật xác nhận cả tiểu bang đã trở thành vùng an toàn cho di dân bất hợp pháp. An toàn như vậy, có ngu lắm mới không lợi dụng chạy qua cho nhanh trước khi luật này bị thu hồi hay chính quyền liên bang có biện pháp chống đỡ . TTDC im re về hậu quả tai hại của quyết định của TĐ Brown.

Với làn sóng di dân mới ào ào qua, bảo đảm sẽ có hậu quả không tốt đẹp lắm cho dân Cali: bớt trợ cấp, bớt MediCal-Medicare, khó tìm việc làm cỡ thấp không cần tay nghề, trường học sẽ đông đúc hơn, đi bác sĩ chờ lâu hơn, tội phạm sẽ tăng và ngân sách an ninh trật tự sẽ nặng hơn.

Dân Cali hợp pháp nên chuẩn bị túi tiền để đóng thuế thêm chút đỉnh. Chưa chi thì đã có hai dân biểu tiểu bang đề nghị tăng thuế lợi tức kinh doanh thêm 10% như bước đầu, đại khái lấy lại một nửa số tiền giảm thuế Trump cho các công ty. Bước kế tiếp dĩ nhiên sẽ là tăng đủ loại phí giao dịch với tiểu bang, tăng tiền phạt đủ loại, để rồi cuối cùng là màn show chính: tăng thuế lợi tức cá nhân của tiểu bang.

Đây là cung cách làm việc của các vị dân cử Cali: bắt dân hợp pháp đóng thuế để nuôi dân bất hợp pháp vì cần phiếu của dân gốc La-tinh.

Báo chí mới loan tin cách kiếm tiền mới của Cali: quốc hội Cali đưa ra dự luật mới, người phục dịch nhà hàng đưa cho khách ống hút bằng plastic mà không có sự yêu cầu của khách, sẽ bị phạt 1.000 đô và bị tù tới 6 tháng. Đi tù vì một ống hút nước ngọt? Hết ý!

Tiếp tục cái đà này, chẳng bao lâu dân Mỹ chính gốc chạy khỏi tiểu bang hết, chỉ còn lại tài tử Hollywood, di dân gốc Mễ, gốc Tàu. Cả dân tỵ nạn Việt cũng di tản hết, thay thế bằng các quan ‘đại tài’. Bolsa có triển vọng đổi tên thành Little Hochiminh City.

Nếu kẻ này là tổng thống Trump, sẽ khẩn khoản mời Cali tách ra khỏi liên bang càng sớm càng tốt, nhất cử lưỡng tiện: bớt gánh nặng tài chánh cho liên bang, lại loại được tiểu bang cấp tiến thù ghét đảng CH dữ nhất. Chẳng những vậy, sẽ lùa di dân ‘không giấy tờ’ từ khắp 49 tiểu bang còn lại qua tiểu bang ‘an toàn’ Cali. Xem khi đó Cali có muốn xây tường biên giới CA-USA không?

Luật thuế mới sẽ có hậu quả khá bất ngờ là các nhà giàu và các đại công ty dần dần sẽ bỏ các tiểu bang đánh thuế nặng như Cali và New York, chạy về những nơi như Texas và Florida, không có thuế lợi tức tiểu bang, là những tiểu bang có khuynh hướng CH. Thêm một lý do để phe DC chống luật giảm thuế.

TT TRUMP SẴN SÀNG GẶP CÔNG TỐ MUELLER


TT Trump cho biết ông sẽ chấp nhận để công tố Mueller chất vấn hữu thệ ông. Ông nói với các phóng viên như vậy sau khi có tin ông Mueller có thể sẽ xin gặp tổng thống.

TT Trump cho biết chưa chính thức nhận được yêu cầu gì, nhưng rất mong muốn có cuộc chất vấn hữu thệ đó để giải tỏa mọi vấn đề vì theo ông, chẳng có thông đồng gì với Nga hết. Ông đã nhiều lần nhấn mạnh toàn bộ câu chuyện thông đồng với Nga chỉ là đòn phép hỏa mù để khỏa lấp cái thua đau của bà Hillary và đảng DC. Ông cũng đã nói nhiều lần cuộc điều tra của ông Mueller giống như đi câu cá, hay như ta nói, đi ‘mò cua’ thôi.

Cũng có tin không được xác nhận là ông Mueller đã trao cho luật sư của TT Trump danh sách những vấn đề họ muốn ‘thảo luận’ với TT Trump.

Trước đó, cũng có tin bộ trưởng Tư Pháp Jeff Sessions tuần trước đã được ông Mueller phỏng vấn.

Theo tin của Tòa Bạch Ốc, cho đến nay, đã có khoảng hai chục nhân viên Tòa Bách Ốc đã được phỏng vấn, và hồ sơ cuộc điều tra đã lên tới đâu 20.000 trang. Cần phải ghi rõ việc phỏng vấn này nằm trong tiến trình điều tra của Ủy Ban Điều Tra, không có nghĩa tất cả đều phạm tội gì đó. Ngay cả những người đã bị ông Mueller truy tố, cả bốn người chẳng có ai bị truy tố về tội thông đồng với Nga hết.

“GIẢI THƯỞNG TIN PHỊA 2017”.


Ông tổng thống không giống ai Donald Trump lại tung ra một chiêu… không giống ai: trao giải thưởng cho một chục cái fake news hàng đầu. Danh sách đã được phổ biến rộng rãi, khỏi cần lập lại tại đây. Chỉ cần biết tóm gọn, trúng số độc đắc là ông Nobel Kinh Tế Paul Krugman: ông này viết trên New York Times khẳng định thị trường chứng khoán sẽ xụp đổ và kinh tế sẽ đi vào khủng hoảng nặng ngay nếu Trump đắc cử.

CNN tuy không được đứng đầu bảng, nhưng chiếm nhiều giải hơn cả, tới 4 lần. Các cơ quan TTDC lớn đều có giải hết, như ABC, TIME, Washington Post, Newsweek.

Cho giải kiểu này, năm tới các báo và đài sẽ chạy đua tranh giải, ta sẽ thấy cả rừng tin phịa.

Tin giựt gân mới nhất của TTDC: bà Melania không cùng TT Trump đi tham dự hội nghị kinh tế Davos vì biết tin ông chồng đã từng trả tiền để bịt miệng một chị em ta khỏi khui chuyện hai người gian díu.

Đó có phải là ‘tin tức’ không? Dĩ nhiên là không, chỉ là tin đoán mò của TTDC để bôi bác TT Trump thôi.  Cho đến nay, chả ai thấy bằng chứng gì về chuyện này ngoài lời tố cáo của cô gái đứng đường đó. Ngoài ra, lý do bà Melania không đi Davos thì chỉ có bà biết, chứ làm sao TTDC đi guốc vào bụng bà được. Thế mà đăng khơi khơi như tin có thật. TTDC đã hết làm việc phổ biến tin tức trung thực từ lâu rồi. Vậy mà không ít anh tỵ nạn tin như thật, hý hửng phổ biến khắp nơi ngay.

NĂM 2018 – NĂM CỦA NỮ QUYỀN?


Ngày 20 tháng Giêng vừa qua, cả trăm ngàn phụ nữ đã xuống đường tại thủ đô để kỷ niệm ngày họ xuống đường chống TT Trump nhậm chức cách đây một năm. Lần này không đông bằng, không còn mũ tai mèo màu hồng, không có biểu ngữ thô tục, không có sự hiện diện của các tài tử, ca sĩ nổi tiếng nữa. Cũng ít chống Trump hơn, mà là chiả mũi dùi vào việc phụ nữ bị sách nhiễu tình dục và cuộc bầu cử quốc hội tháng 11 tới.

Đảng DC quyết tâm khai thác cuộc cách mạng nữ giới này để hy vọng có thể chiếm lại thế đa số tại cả hai viện, nhất là tại Hạ Viện khi hy vọng thắng dễ hơn tại Thượng Viện. Theo tin tức sơ khởi, lần bầu cuối năm nay sẽ thấy kỷ lục tham gia của các ứng cử viên nữ.

Ở cấp Hạ Viện, đã có 390 bà cho biết sẽ ra tranh cử, trong khi ở cấp Thượng Viện, đã có 49 bà. Dĩ nhiên, đại đa số sẽ bị loại ngay trong các cuộc bầu sơ bộ trong nội bộ hai đảng, nhưng số còn lại cũng vẫn là kỷ lục.

WALT DISNEY THƯỞNG NHÂN VIÊN


Công ty giải trí Walt Disney vừa loan tin sẽ tặng tất cả 125.000 nhân viên mỗi người 1.000 đô tiền thưởng, tổng cộng 125 triệu đô. Tổng giám đốc Bob Iger cho biết ông làm vậy nhờ thuế xuất giảm.

Chưa hết. Ông Iger cũng cho biết sẽ bỏ ra 50 triệu vào quỹ tài trợ huấn luyện đặc biệt cho 88.000 nhân viên.

Walt Disney là công ty mới nhất tặng tiền thưởng cho nhân viên nhờ luật giảm thuế của TT Trump. Trước đó đã có khoảng 100 đại công ty tặng tiền thưởng cho nhân viên, mà bà dân biểu DC Nancy Pelosi gọi là “vụn bánh mì” -crumbs.

Năm 2009, TT Obama và phe DC tung ra kế hoặch kích cầu knh tế –economic stimulus-. Trong đó có mục trả tiền mặt cho tất cả những người lãnh tiền già hay tiền hưu. Quý độc giả có nhớ là bao nhiêu không? Đúng 250 đô một người. Bây giờ 1.000 đô của Trump là vụn bánh mì, thế thì 250 đô của Obama là gì nhỉ?

Ngay sau Disney, công ty Home Depot cũng loan tin tặng nhân viên tiền thưởng từ 200 tới 1.000 đô, tùy thâm niên. Trong khi công ty FEDEX cho biết sẽ dành 200 triệu để tăng lương tất cả nhân viên, và sẽ bổ xung 1,5 tỷ đô vào quỹ hưu của các nhân viên.

Trước những tin này, kẻ này thật tình không hiểu làm sao lại có người có thể chống giảm thuế nói riêng và chống TT Trump nói chung. Xin các cụ tỵ nạn giải thích dùm được không?

TRUYỀN THÔNG DÒNG CHÍNH NỊNH CÂU ẤM ỦN


Cậu Ấm Ủn đang tung ra đòn chiến tranh tâm lý mới: phơi bày ra một bộ mặt mới của Bắc Hàn, rất văn minh và thân thiện. Bắc và Nam Hàn điều đình với nhau, hai phái đoàn tham dự Thế Vận Hội Mùa Đông tại Nam Hàn (Pyeongchang) sẽ đi chung một đoàn, dưới một lá cờ Thế Vận Hội. Ngay cả trong đội hockey, cầu thủ hai bên cũng chơi chung trong một đội.

Bắc Hàn cũng sẽ gửi theo một phái đoàn không biết mấy chục hay mấy trăm ca sĩ, múa sĩ, tuyên truyền sĩ, công an sĩ, gián điệp sĩ,… Nữ ca sĩ hạng nhất của Bắc Hàn, được đích thân Cậu Ấm Ủn chọn, đã qua Nam Hàn, đi khảo sát địa hình, lựa các nơi đi trình diễn để hát cho dân Nam Hàn nghe những bài ca tung hô đế chế họ Kim, kiểu như bài “Đêm Qua Em Thấy Bác Kim Trong Mộng” (không phải trong mền đâu!).

Việc hợp tác chung này nằm trong chính sách của cả hai vùng: miền Bắc hy vọng cải thiện hình ảnh sắt máu của chế độ, miền Nam vuốt Cậu, với hy vọng giảm mối nguy lãnh bom.

Cậu Ấm cũng vươn cánh tay qua Mỹ, mời anh nhà báo kỳ cựu Lester Holt của đài NBC qua làm phóng sự. Báo cáo của anh Holt có triển vọng đoạt giải ‘Nobel Hoà Bình’ vì vuốt và khen Cậu Ấm mệt nghỉ, biết đâu Cậu sẽ hủy hết kho bom và hỏa tiễn nguyên tử vì nhớ ơn NBC. Hay sẽ được giải Oscar về hình ảnh đẹp nhất, toàn là những ảnh danh lam thắng cảnh như cái ‘rì-dọt’ trượt tuyết của BH lố nhố toàn là lính hay công an giả trang vì chỉ có một khách hàng là Cậu Ấm. Hay những hình ảnh của người dân vui vẻ hạnh phúc, trẻ con mập mạp môi hồng má đỏ,… Không có hình ảnh anh nông dân đói rách hay anh tù mang gông nào hết. Có lẽ vì loại dân này… đã bị Cậu vác đại bác bắn chết hết rồi?

Anh Holt được Cậu Ấm vuốt ve, chiêu đãi quá mức, phè phỡn lên TV khoe Cậu Ấm hết sức kính nể anh [highest respect]. Thế mới nói đám nhà báo Mỹ dù lão làng cũng rất dễ bị mấy anh CS cho đi tàu bay giấy.

Xin lỗi chứ kẻ này gãi đầu gãi tai cả ngày trời vẫn không hiểu sao TTDC suốt ngày bôi bác lãnh đạo của mình trong khi khúm núm tâng bốc lãnh đạo kẻ thù. Chắc tại đánh lãnh đạo mình thì an toàn, lại có tiền, chứ đánh kẻ thù lỡ bị ăn đòn thì chết?

Tin mới nhất về Bắc Hàn: Cậu Ấm gửi thông điệp cho dân Nam Hàn, đề nghị thống nhất Nam-Bắc Hàn. Nhiều người cho đây là biến chuyển “xuống thang bất ngờ” của Cậu.

Theo ý kẻ này, chẳng có gì ngạc nhiên. Mục tiêu tối hậu của Cậu Ấm Ủn là thống nhất rồi làm Hoàng Đế Vương Quốc Triều Tiên. Những trò bom nguyên tử thật ra không phải để hù dọa đánh Mỹ hay Nhật gì, mà chỉ là đòn bẫy Cậu muốn có để tạo áp lực giúp Cậu đạt mục tiêu, một cách cảnh giác Mỹ nếu muốn yên, đừng xía vào chuyện thống nhất Triều Tiên của Cậu. Bây giờ, Cậu nghĩ là Cậu đã có một thế khá vững để bắt đầu trả giá, mua Nam Hàn.

THÀNH PHỐ ĐỨC CẤM NHẬN DÂN TỴ NẠN MỚI


Một thành phố Đức, Cottbus, phía nam thủ đô Bá Linh, đã ra luật cấm chính quyền địa phương nhận thêm dân tỵ nạn Trung Đông sau khi xẩy ra hàng loạt đụng độ, đánh nhau đổ máu giữa các thanh niên tỵ nạn Trung Đông và thanh niên Đức thuộc các nhóm cực hữu chủ trương chống nhận dân tỵ nạn.

Những vụ lộn xộn này đã xẩy ra sau khi nhiều thanh niên tỵ nạn Trung Đông đã vác dao đi cướp của và đe dọa phụ nữ Đức trong thành phố.

Cottbus là thành phố nhỏ với 300.000 dân nhưng phải lãnh 3.000 dân tỵ nạn, trong chương trình nhận gần một triệu dân tỵ nạn của bà thủ tướng Angela Merkel.

Hầu hết các thanh niên Trung Đông phạm pháp đều ở lứa tuổi 13-16. Nhưng chính phủ Đức mới khám phá ra một nửa số thanh niên tỵ nạn đều khai gian tuổi và thật sự họ đều trong tuổi trưởng thành trên 18. Khai gian tuổi xuống mức vị thành niên dễ được nhận hơn và được nhiều quyền lợi hơn, như khỏi phải đi làm, nằm nhà lãnh tiền đi chơi, khi nào rảnh rỗi không biết là gì thì... đi học chút đỉnh cho bà Merkel vui.

Cũng trong câu chuyện này, chính phủ Thụy Điển hợp tác với chính quyền Maroc, điều tra lý lịch những thanh niên Maroc tỵ nạn tại Thụy Điển. Họ khám phá ra cỡ 90% nhóm này khai gian tuổi xuống mức vị thành niên. 90%?!!!
Khiến kẻ này thắc mắc mấy cô cậu trong DACA có thật sự vị thành niên hết không nhỉ?

January 20 - 2018


NEW YORK KIỆN CHÍNH PHỦ LIÊN BANG


Thống đốc tiểu bang New York đã đâm đơn thưa kiện chính quyền liên bang về tội vi phạm Hiến Pháp khi thông qua luật thuế mới.

Theo thống đốc Cuomo, luật giảm thuế “kỳ thị các tiểu bang giàu có đã không bỏ phiếu cho TT Trump”, đặc biệt là các tiểu bang cấp tiến nặng như Cali, New York, và Massachusetts. Kỳ thị vì bắt mấy nhà giàu các tiểu bang này đóng thuế cao hơn.

Như đã có dịp trình bày, luật thuế mới giới hạn việc khấu trừ thuế lợi tức tiểu bang cũng như thuế nhà tiểu bang tới mức tối đa là 10.000 đô. Theo ước tính sơ của kẻ này, việc này có hậu quả là những triệu phú có nhà trị giá bạc triệu hay có lợi tức bạc triệu sẽ bị đóng thuế lợi tức liên bang cao hơn. Dân tỵ nạn như quý độc giả và kẻ này, hay dân không phải triệu phú cả nước, kể cả dân nghèo tại Cali và New York, không có gì phải lo lắng. Các tiểu bang nêu trên là những tiểu bang có nhiều triệu phú nhất.

Nhìn vào câu chuyện, ta thấy một lỗ hổng lớn trong lập luận của khối cấp tiến và TTDC dòng chính chống lại luật thuế mới. Họ tố luật mới lấy tiền ‘nhà nghèo’ dâng cho ‘nhà giàu’. Muốn biết sự thật, đi hỏi ông Cuomo tại sao lại thưa kiện. 

CÂU CHUYỆN TT TRUMP NÓI TỤC


Việc TT Trump dùng danh từ “shithole” đã được phe đối lập và TTDC bóp méo và khai thác tối đa.

Thượng nghị sĩ DC Dick Durbin của tiểu bang Illinois [ông này là người đỡ đầu cho ông Barack Obama khi ông này ra tranh cử Thượng Viện liên bang năm 2004] khẳng định ông nghe TT Trump lập lại chữ này nhiều lần.

Hai thượng nghị sĩ CH Tom Cotton và David Perdue xác nhận hai ông không hề nghe thấy chữ này. Bà bộ trưởng An Ninh Lãnh Thổ, Kristjen Nielsen, cũng xác nhận không hề nghe thấy tiếng này trong cuộc điều trần hữu thệ của bà trước quốc hội.

Câu chuyện dĩ nhiên chẳng ai biết hư thực thế nào.

Phản ứng của báo ‘phe ta’ Washington Post? WaPo nhận định tuyên bố của hai TNS Cotton và Perdue chính là “lý do tại sao người dân không tin tưởng ở các chính trị gia”. Nôm na ra, WaPo cho rằng hai ông này nói láo. Cái tính phe đảng khó có thể lộ liễu hơn. WaPo không có mặt trong buổi họp, không có nhà báo nào của WaPo chính tai nghe được TT Trump nói câu này. Nhưng theo WaPo, TNS Durbin là người nói thật, còn hai TNS kia, bà bộ trưởng và dĩ nhiên TT Trump, đều nói láo hết.

CNN cho rằng việc TT Trump có nói hay không, không quan trọng, mà quan trọng là tất cả những gì TT Trump làm và nói đều phản ảnh một tư tưởng kỳ thị. Dĩ nhiên là CNN viết khơi khơi mà chẳng đưa bằng chứng cụ thể nào hết. Thời buổi này, ai cần bằng chứng? Chỉ cần phe đảng thôi.

Rush Limbaugh, một tay khuynh hữu cực đoan chuyên nói chuyện trên radio, đã cho phát thanh lại câu nói của TT Obama khi ông gọi xứ Phi Châu Libya là “shitshow”. Khi đó, không có bất cứ ông chính khách DC hay ông nhà báo cấp tiến nào, hay cụ tỵ nạn nào nói Obama miệt thị Phi Châu và dân da đen, hay nói năng thô lỗ thiếu tư cách tổng thống hết, dĩ nhiên. Quan điểm của những người này dễ hiểu: một tổng thống làm gì cũng không sao, một tổng thống làm gì cũng bị đánh.

Một biến chuyển khá bất ngờ: bà Alveda King, cháu gọi mục sư Martin Luther King là bác, đã lên tiếng bác bỏ lập luận TT Trump kỳ thị da màu. Bà cho biết chưa thấy triệu chứng gì để nói TT Trump kỳ thị, trái lại, nhờ chính sách kinh tế của TT Trump, rất nhiều người đã có việc làm, trong đó có rất nhiều dân da đen. Theo các thống kê chính thức, tỷ lệ thất nghiệp trong khối dân da đen đã xuống đến mức thấp nhất trong hơn 45 năm qua, từ thời TT Nixon năm 1972.  

TTDC VÀ TT TRUMP


Cơ quan nghiên cứu Media Research Center vừa công bố kết quả nghiên cứu của họ về truyền thông Mỹ trong năm qua. Chẳng có gi mới lạ: 90% các bản tin và bình luận của TTDC bất lợi cho TT Trump.

Đây là nghiên cứu thứ ba, và kết quả y chang như hai nghiên cứu trước của đại học Harvard và cơ quan thăm dò PEW.

Vài chi tiết khác của thăm dò mới này:

-     Tỷ lệ 90% bất lợi bắt đầu ngay từ ngày đầu TT Trump nhậm chức, và không thay đổi gì nhiều trong suốt năm.

-     Một phần tư (25%) tin tức chỉa mũi dùi vào việc Nga can dự vào bầu cử mặc dù cả năm trời vẫn chưa ai đưa ra được bằng chứng nào.

-     Trong đề tài trên, vụ chính quyền Obama và bà Hillary có thể dính dáng vào những bao che bất chính được bàn đến ít nhất.
-     Gần một nửa (43%) tin tức chú tâm vào các tin giựt gân gây tranh cãi, chẳng có hậu quả gì quan trọng, mà chỉ có tính đánh Trump.

-     Trong tất cả các đề tài lớn về chính sách, giảm thuế là đề tài ít được bàn đến nhất cho dù đây là việc có ảnh hưởng tức khắc và quan trọng trên đời sống của tất cả hơn 330 triệu dân. Lý do dễ hiểu: chỉ trích giảm thuế để phục vụ nhà giàu nói mãi mà vẫn chẳng bao nhiêu người tin, trái lại ai cũng hăm hở chờ nhận được thêm ít tiền còm.

Việc TTDC nghiến răng chống Trump chỉ có thể hiểu được như là phản ứng của những người đã làm một việc sai lầm, bây giờ ngoan cố tìm cách chứng minh mình đúng. TTDC đã coi thường ứng viên Trump và chê bai đủ thứ. Bây giờ ông đắc cử trong sự ngỡ ngàng của họ nên họ quyết tâm chứng minh cho dân Mỹ thấy là dân Mỹ đã sai, họ mới là đúng.

APPLE ĐẦU TƯ VÀO MỸ


Công ty điện toán lớn nhất thế giới Apple vừa thông báo cho biết với việc giảm thuế, họ sẽ chuyển về Mỹ gần hết số tiền 250 tỷ đô hiện đang nằm trong các ngân hàng ngoài nước Mỹ, và sẵn sàng đóng 38 tỷ thuế trên số tiền đó.

Họ cho biết sẽ đóng góp 350 tỷ đô vào kinh tế Mỹ trong vòng 5 năm tới.

Ngoài ra, Apple ngay trong năm nay cũng sẽ bỏ ra 30 tỷ đầu tư vào hạ tầng cơ sở như xây trụ sở mới và bành trướng các hãng xưởng hiện hữu, mang lại công ăn việc làm mới cho 20.000 người.

Quyết định của Apple phá tan lập luận kinh tế đang phát triển nhờ chính sách cũ của TT Obama. Trong chính sách của TT Obama không hề có việc giảm thuế lợi tức công ty hay giảm thuế trên tiền mang từ ngoài nước về, là nguyên do Apple quyết định đầu tư vào Mỹ.

Chưa chi thì đã thấy bác Sam có hy vọng lãnh thêm được 38 tỷ tiền thuế của một mình Apple. Mấy vị la hoảng giảm thuế sẽ giảm số tiền thuế thu vào được chắc phải ngồi nghiên cứu lại thôi.

ĐẢNG DÂN CHỦ VÀ DI DÂN


Cơ quan Center for American Progress Action Fund (CAPAF), một ‘cành nhánh’ của đảng DC, ra thông tư nội bộ nhấn mạnh việc tiếp tục gia hạn luật của TT Obama về bảo vệ đám trẻ di dân bất hợp pháp (DACA) cực kỳ quan trọng vì đó sẽ là một trong những điểm ăn tiền trong cuộc bầu cử quốc hội năm tới.

Bà Jennifer Palmieri, cựu phát ngôn viên của Ban Vận Động Tranh Cử của bà Hillary đã ra thông tư trên, nhận định chính sách di dân của TT Trump nặng mùi kỳ thị nên bị dân gốc La Tinh chống đối, do đó đảng DC phải triệt để khai thác khía cạnh này.

Chuyện DC có chính sách di dân hết sức ‘cởi mở’ để câu phiếu của cử tri gốc Nam Mỹ thật ra ai cũng biết, nhưng đây là lần đầu tiên đảng DC công khai nhìn nhận cần khai thác việc này vì lợi thế chính trị, chứ chẳng có gì là nhân đạo hết.

CANADA VÀ DI DÂN


Khi TT Trump ra sắc lệnh giới hạn việc nhận di dân và tỵ nạn, thủ tướng cấp tiến Trudeau của Canada đả kích ngay và cao giọng huyênh hoang tuyên bố sẽ mở rộng cửa đón nhận hết tất cả mọi người muốn vào Canada sinh sống. Khẩu hiệu “Welcome to Canada” được tung ra.

Ngay sau đó, hàng ngàn di dân bất hợp pháp ở Mỹ ào ào băng biên giới chạy qua Canada. Những ngày đầu, Canada vỗ ngực khoe con số. Một năm sau, chính phủ Canada bối rối nhìn nhận… đã có sự “hiểu lầm”. Bộ trưởng Di Trú, ông Ahmed Hussen, cho biết chỉ mới có 8% (khoảng 3.500 người) dân tỵ nạn Haiti được nhận, còn hơn 40.000 đang trong tình trạng chờ cứu xét. Điểm đáng nói nhất: ông Hussen tuyên bố “Chúng tôi không muốn những người vượt biên giới vào Canada bất hợp pháp, và làm như vậy không có nghĩa là quý vị sẽ đương nhiên được ở lại Canada.... Quý vị sẽ bị bắt giữ, thanh lọc, lấy dấu tay, và nếu không có lý do chính đáng, quý vị sẽ bị từ chối tư cách tỵ nạn và trục xuất”.

Xin lưu ý quý độc giả, đây không phải là tuyên bố của tay kỳ thị Trump đâu nhé. Đó là phát ngôn của bộ trưởng Di Trú Canada đấy. Không hiểu tại sao cái ông bộ trưởng gốc Somalia tỵ nạn lại nói giống hệt ông tổng thống ‘kỳ thị nặng’ của Mỹ nhỉ?

Chưa hết. Một dân biểu Canada gốc Mễ, ông Pablo Rodriguez, sẽ qua Los Angeles nói chuyện với dân gốc Nam Mỹ để giải thích chính sách di dân của Canada để “tránh hiểu lầm”. Trước đó một dân biểu khác, gốc Haiti, cũng đã đi Miami gặp dân gốc Haiti để giải thích tương tự. Chẳng ông nào mang khẩu hiệu “Welcome to Canada” theo.

Một tin không thấy báo Mỹ đăng: tiểu bang Quebec đã ra luật cấm phụ nữ Hồi che mặt khi giao tiếp với các viên chức chính quyền, kể cả việc... đi xe buýt công cộng. Thử tưởng tượng TT Trump ra luật này ở Mỹ xem chuyện gì sẽ xẩy ra.

CALI, TIỂU BANG NGHÈO NHẤT


Theo một thống kê của Cơ Quan Kiểm Tra Dân Số, một trong năm người dân Cali (20%) bị rơi vào hạng ‘nghèo’, mang Cali vào hạng tiểu bang với nhiều người nghèo nhất nước, hon xa các tiểu bang nổi tiếng nghèo như Mississippi, Alabama,...

Dân số Cali bằng khoảng hơn một phần mười dân Mỹ (12%), nhưng họ chiếm tới hơn một phần ba tiền trợ cấp của cả nước. Phần lớn số tiền này được trao cho di dân. Trung bình khoảng 30% dân gốc Cali nhận trợ cấp, nhưng di dân tại Cali lãnh tới 55% ngân sách trợ cấp của tiểu bang.

Cali là tiểu bang rộng rãi nhất trong vấn đề trợ cấp, một phần vì quá nhiều di dân nghèo, một phần vì luật lệ trợ cấp hết sức cởi mở, rộng rãi, trong mục đích mua phiếu cử tri, và phần nữa vì luật lệ lủng củng quá nhiều, đầy lỗ hổng bị khai thác, gian lận. Cali cũng là tiểu bang với hệ thống hành chánh thư lại nặng nề nhất với gần một triệu công chức.

Mâu thuẫn lớn nhất cùa Cali? Đây cũng là một trong hai tiểu bang với nhiều triệu phú và tỷ phú nhất Mỹ, cùng với New York. Cali là xứ của những người cực nghèo hay cực giàu. Trung lưu lang thang ở giữa chỉ có chết.

TRÍ THÔNG MINH


Thiên hạ ngày nay có cách đo lường trí thông minh của mỗi người qua cái gọi là IQ -Intelligence Quotient-, chỉ số thông minh. Các nhà nghiên cứu có nhiều cách đo, từ việc khảo thí qua nhiều tests để tính điểm, cho đến xét lại học bạ, công trình nghiên cứu, thành quả cuộc sống, v.v…

Một cách tổng quát, đây là chỉ số thông minh của thiên hạ:

-        Dưới trung bình: ít hơn 85 điểm;

-        Trung bình: từ 90 đến 110 điểm; tuyệt đại da số dân Mỹ nằm trong mức này.

-        Trên trung bình: cao hơn 120 điểm;

-        Thiên tài: trên 160 điểm; nhà bác học Einstein  được 180.

Trang mạng phi chính trị Life Buzz nghiên cứu các tổng thống Mỹ, cho biết:

-        Trump: 156

-        Kennedy: 150

-        Clinton: 149

-        Carter: 145

-        Obama: 144

-        Eisenhower: 132

-        Nixon: 131

-        Bush cha: 130

-        Reagan: 130

-        Ford: 127

-        Bush con: 124

Vài tổng thống khác:

-        Lincoln: 140

-        Roosevelt: 139

-        Washington: 132

Tóm lại các tổng thống Mỹ đều hơn mức thông minh trung bình. Cao nhất là TT Trump. Điều này sẽ khiến nhiều người… không vui hay không tin! Thấp nhất là TT Bush con. Điều này sẽ mang lại niềm vui và tin tưởng lại cho những vị không vui và không tin tưởng trên.

Có nghiên cứu khác xét về dân các nước trên thế giới nói chung:

-        Tàu, Nhật, Nam Hàn: trung bình trên 105;

-        Bắc Mỹ và Tây Âu: khoảng 95-100; dân Việt Nam nằm trong khung 90-95.

-        Đông Nam Á, Trung Đông và Nam Mỹ: khoảng 80-90;

-        Phi Châu: khoảng 65-70.

LỰA CHỌN SẮC DÂN


Một anh Mỹ trắng, Adam Wheeler, sanh đẻ tại New Orleans, mới cho biết anh “không phải là dân Mỹ trắng, mà là dân Phi Luật Tân” với cái tên là Ja Du. Anh cho biết tuy là da trắng, bố mẹ đều là Mỹ trắng, sanh tại Mỹ, nhưng anh thích xứ Phi, mê văn hóa Phi, sống ở Phi rất lâu, cảm thấy mình là người Phi, do đó tất cả mọi người phải nhìn nhận anh là người Phi vì anh muốn vậy.

Cách đây ít lâu, dưới trào của tổng thống cấp tiến Obama, đã nẩy ra phong trào “giới tính theo ý muốn”, nghiã là giới tính nam hay nữ không phải được xác định qua thể xác đàn ông hay đàn bà, mà phải theo ý muốn của mỗi người. Mặc dù tôi, vai u thịt bắp, râu quai nón như Trương Phi, nhưng muốn được mọi người coi như một phụ nữ, thì mọi người phải tôn trọng ý nguyện của tôi, và coi như tôi là phụ nữ.

Bên Anh, có một thành phố ‘siêu cấp tiến’ ra luật trẻ em mới sinh ra, bố mẹ có quyền khai giới tính nam hay nữ cho nó. Nhưng đến khi nó 4 tuổi (vâng, bốn tuổi), thì phải hỏi lại nó muốn là trai hay gái, và phải ghi giới tính của nó theo ý muốn của nó.

Bây giờ phong trào ‘tôn trọng ý muốn mỗi người’ đã lan qua chuyện sắc dân.

Đâu là giới hạn nữa nhỉ?

Tôi đang xúi dại thằng con, vỗ ngực la “Tôi mới 30 tuổi nhưng đi làm hoài mệt quá. Tôi muốn là một cụ ông 70 tuổi, có quyền lãnh tiền già SSI vĩnh viễn ngay từ bây giờ, khỏi đi làm chi cho mệt”. Không biết có được không ta? Có ai có ý kiến gì không? Có cần tôn trọng ‘ý muốn’ của nó không.

January 13 – 2018


TT TRUMP BỊ TỐ MIỆT THỊ PHI CHÂU


TTDC đang lên cơn sốt. Các cơ quan như CNN, WaPo, NYT,... nhẩy dựng lên, tố cáo TT Trump đã miệt thị Haiti và các xứ Phi Châu mà ông gọi là “shithole countries”, trong một cuộc họp với vài nhân viên nội các và một ít thượng nghị sĩ để bàn về việc cải tổ chính sách di dân và số phận của 800.000 trẻ em di dân bất hợp pháp trong chương trình DACA. Xin miễn dịch “shithole”, quý độc giả tùy tiện tra tự điển. 

Có người tham dự buổi họp đã xì tin này ra và TTDC đã làm như trúng số powerball. Xúm lại sỉ vả TT Trump là kỳ thị dân da đen và miệt thị cả lục địa Phi Châu.

Ngay sau khi câu chuyện nổ đùng ra, TT Trump đã cải chính ông không hề dùng ngôn từ đó. Một nghị sĩ DC xác nhận TT Trump đã dùng cụm từ này nhiều lần liên tiếp, trong khi hai nghị sĩ CH khẳng định không hề nghe thấy. Một ông nghe được nhiều lần liên tiếp, hai ông không hề nghe thấy lần nào. Ai nói láo?

Buổi họp không được thu thanh. Do đó, không ai biết câu chuyện thực hư như thế nào. TTDC và phe DC không quan tâm đến chuyện thực hư, chỉ nhẩy nhổm vì có cơ hội đánh Trump quá hấp dẫn, không thể bỏ qua. Vài cụ tỵ nạn cũng nhẩy tưng tưng theo.

Thật ra, rất có thể TT Trump đã dùng danh từ “shithole countries”, nếu có cũng là một danh từ kiểu chửi thề như ‘fucking countries” hay “shitty countries”, là những chữ dân Mỹ nói mỗi ngày, ngay cả vợ chồng Bill-Hillary cũng nói như cơm bữa mà chẳng ai thắc mắc vì chẳng mang ý nghiã gì đặc biệt. Cái gian trá của phe đối lập DC và TTDC là đã xoáy vào một chữ để đánh TT Trump thôi. Đây chính là kỹ thuật bóp méo để đánh mà không cần dựa trên fake news. Trong thời buổi này, bất cứ cái gì bất lợi cho TT Trump cũng biến thành vũ khí đánh Trump, bất cần biết tin thật hay tin phịa, một câu hay một chữ hay một cử chỉ nào.

CHIÊU MỚI CHỐNG TRUMP


Từ ngày ông Trump đắc cử tổng thống, ta thấy TTDC và phe DC đã tìm đủ mọi cách đánh hạ ông. Không thiếu gì tội: thông đồng với Nga, gian lận phiếu, dâm tặc, vô tài, tham nhũng ăn tiền quan chức ngoại quốc, nói nhảm, nói láo hơn Vẹm, … Tất cả như đổ mỡ trên chảo teflon, chẳng có gì dính vào chảo hết.

Bây giờ ra chiêu mới. Từ CNN đến NYT đến WaPo, dựa trên một cuốn sách của một ‘nhà báo’ tráo trở, tung tin Trump bị bệnh tâm thần.

Thật ra, đây không phải là tố cáo mới toanh, lần đầu tiên nghe được. Ngay từ hồi ông Trump tranh cử, đã có nhiều tiếng nói phán cụ Trump bị khùng, điên, lẫn, mát dây,… Nhưng dân Mỹ vẫn chấp nhận bầu ông này làm tổng thống. Bây giờ cạn ý, không biết làm gì, lại đi khui thùng rác cũ, bung cái bệnh tâm thần ra lại. Chứ biết làm gì khác bây giờ? Chiêu nào cũng thử rồi mà.

Phản ứng của TT Trump? Tuýt ngay cho thiên hạ biết ông là “thiên tài thông minh và ổn định nhất” –most intelligent and stable genius. Chỉ khiến TTDC tức điên người thêm. Đúng là ông thần Trump! Càng chửi, ông càng trả lời xóc họng lại. Không giống ai hết, ai bằng lòng thì tốt, không thì ráng chịu đi.

Phe ta trong quốc hội mời một bà bác sĩ tâm thần ra điều trần. Bà này khẳng định TT Trump có bệnh tâm thần thật. TTDC làm rùm beng. Hai ngày sau khám phá bằng bác sĩ của bà hết hạn hơn hai năm rồi và vì lý do nào đó đã không được gia hạn. Nghĩa là bà bác sĩ không có quyền hành nghề, chưa từng khám nghiệm bệnh nhân Trump, nhưng vẫn được dân biểu DC coi như tiếng nói quan trọng đáng tin cậy nhất, phải được mời ra trước quốc hội để tố TT Trump. Có phải tại các bác sĩ có bằng hành nghề không ai chia xẻ ý kiến của bà bác sĩ không được hành nghề này, nên chỉ mời được bà này?

GS luật của Harvard, ông Alan Dershowitz cảnh giác đây là chiêu đánh nguy hiểm nếu được dùng trong việc tranh chấp đảng phái, vì sẽ trở thành tiền lệ dễ dàng bị lạm dụng. Bệnh tâm thần không thể bị viện dẫn mỗi khi có khác biệt chính kiến.

Xin lỗi quý độc giả, nếu một ông khùng mà giảm thuế được cho tôi, cho đám bạn bè tôi có job, cú đầu được Trung Cộng, tiêu diệt được ISIS và đám khủng bố cuồng tín, ngăn chận được đám di dân lậu, làm kinh tế phát triển mạnh, bớt cho tôi phải nghe chuyện ‘cầu tiêu lưỡng giới’,… tôi sẽ hai tay hai chân bầu tên khùng này làm tổng thống ngay.

Tin giờ chót về cuốn sách:

-     Ông Steve Bannon, cựu cố vấn Sách Lược cho TT Trump và đương nhiệm Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị báo mạng Breitbart News đã bị ép từ chức sau khi ông đã cung cấp tin hậu trường cho cuốn sách, mắc dù ông đã công khai xin lỗi TT Trump và gia đình ông.

-     Trong một cuộc phỏng vấn trên đài CBS, tác giả cuốn sách Micheal Wolff thú nhận tất cả những phê phán, chê bai về TT Trump của nhân viên nội các được trích dẫn trong sách đều do ông ‘nghe được qua lời kể’, chứ thật sự, ông không hề được nghe trực tiếp từ họ, vì ông không được phỏng vấn bất cứ nhân viên nội các nào. Chuyện này chỉ củng cố những tố giác “fake news” của TT Trump thôi.

CÂU CHUYỆN TRUẤT PHẾ TT TRUMP


Phe đối lập đang quậy chuyện này và kêu gọi thi hành tu chính 25 của Hiến Pháp, cho phép giải nhiệm tổng thống nếu ông bị bệnh, kể cả bệnh tâm thần, không thi hành trách nhiệm được. Theo tu chính, muốn giải nhiệm tổng thống, cần phải có hai phần ba nội các biểu quyết thuận trong đó có phó tổng thống, và đa số lưỡng viện biểu quyết thuận theo. Nếu tổng thống phủ quyết, sẽ cần hai phần ba Hạ Viện và Thượng Viện biểu quyết giải nhiệm. Thực tế mà nói, chuyện này không có cách nào xẩy ra, nhưng phe DC và TTDC vẫn lôi ra, không phải vì hy vọng sẽ được toại nguyện, mà chỉ với mục đích bôi bác và phá thôi.

Không thể xẩy ra chẳng những vì phe CH đang nắm đa số tại cả hai viện, mà cũng vì nhiều lãnh đạo của đảng DC sợ truất phế Trump thì PTT Pence sẽ lên thay thế, và phe cấp tiến thật ra sợ ông Pence gấp vạn lần sợ ông Trump. Ông Pence bảo thủ ‘một chăm phần dầu’, hơn xa ông Trump.
  

TT TRUMP VÀ NÚT BẤM BOM NGUYÊN TỬ


Trong màn đấu võ miệng với Cậu Ấm Ủn, TT Trump đã ‘tuýt’, khoe ông có ‘cái nút bấm bom nguyên tử to hơn’. Một anh nhóc tiểu học cũng hiểu ý ông muốn nói lực lượng nguyên tử của Mỹ vĩ đại gấp bội so với vài cái bom muỗi của Bắc Hàn, và TT Trump cảnh giác Cậu Ấm không nên chơi với lửa. Nhưng dĩ nhiên đó là suy nghĩ của anh nhóc tiểu học.

Còn các đại trí thức trong TTDC thì nghĩ khác. Một đám thì chú tâm vào chuyện cái nút bấm, miả mai TT Trump so sánh kích thước cái nút bấm như trẻ con mẫu giáo. Một đám khác thì phán Trump điên cuồng mang vũ khí nguyên tử ra tuýt lăng nhăng, hăm dọa và khiêu khích Cậu Ấm Ủn. “Trump điên, đầu óc có vấn đề, nguy hiểm có thể tạo chiến tranh nguyên tử, đàn hặc, giải nhiệm, bắt vô nhà thương điên,…”. Đó là bài ca của TTDC hiện giờ.

Bỏ qua mấy anh ngây ngô bàn chuyện kích thước của nút bấm, ta thấy mấy anh la hoảng chuyện “hăm dọa” BH nghe giống như cái ông thủ tướng Anh Chamberlain suốt ngày vuốt ve ca tụng Hitler vì sợ chọc giận Hitler. Kết quả như thế nào, khỏi bàn thêm.

Khi TT Kennedy đụng độ với Khrutchev trong vụ hỏa tiễn nguyên tử của Nga đặt tại Cuba, ông cũng đã hăm dọa sẽ xử dụng kho vũ khí nguyên tử khổng lồ của Mỹ. Khi đó và cho tới nay, không ai tố cáo TT Kennedy bị bệnh tâm thần hết.
  

CHUYÊN GIA KINH TẾ TIN GIẢM THUẾ SẼ TĂNG TRƯỞNG KINH TẾ


Báo kinh doanh Wall Street Journal mở thăm dò với 68 nhà kinh doanh, kinh tế gia, và giáo sư về tình hình kinh tế. Đại đa số cho rằng việc giảm thuế sẽ đẩy mạnh tăng trưởng kinh tế ngay từ năm tới.

Họ cho rằng TT Trump đã có vai trò tích cực mạnh –strongly positive effect- trên ba yếu tố kinh tế quan trọng nhất trong thời gian qua: tạo công ăn việc làm, viễn tượng kinh tế phát triển mạnh, và sự gia tăng của chỉ số chứng khoán.

Đa số giới kinh doanh cho rằng những quyết định về giảm thuế và cắt thủ tục hành chánh cuả TT Trump đã đưa đến một sự tin tưởng vào chính sách kinh tế đặt trọng tâm vào việc tăng trưởng. 90% những người thăm dò đã tin rằng giảm thuế sẽ đưa đến tăng trưởng kinh tế mạnh ít nhất trong hai năm đầu, sau đó tăng trưởng sẽ giảm lần.

Tin mới nhất: Wal-Mart đã tăng lương khoảng một triệu nhân viên lên mức tối thiểu 11 đô một giờ, đồng thời tặng tiền thưởng 1.000 đô mỗi người nhờ việc giảm thuế sẽ giúp tăng lợi nhuận mạnh cho năm tới theo ước tính của Wal-Mart.

Bà dân biểu Nancy Pelosi, cựu chủ tịch Hạ Viện thời DC, cho rằng những tiền thưởng và tăng lương loại này giống như “crumbs” [mảnh vụn bánh mì rơi rớt trên bàn ăn]. Bà đại gia Pelosi, dân biểu của đảng tự xưng là “đảng của dân nghèo”, coi 1.000 đô như “crumbs”, nhưng kẻ này ước gì năm nào cũng được ít “crumbs” cho vợ con nhờ.

Sở thuế IRS đang tính lại số tiền thuế -tax withholdings- được giữ lại trên phiếu lương mỗi tháng của mỗi người, sẽ thông báo các công ty trong tháng Giêng này. Khoảng 90% dân Mỹ sẽ có được thêm ít tiền mỗi tháng, nhiều ít tùy trường hợp cá nhân, kể từ Tháng Hai.

Không biết những người đả kích việc giảm thuế có phản đối và đòi IRS giữ lại số tiền cao hơn, như hiện nay không nhỉ.

ĐẠI TÀI TỬ HỒ LY VỌNG CHỐNG GIẢM THUẾ


Bà tài tử kiêm ca sĩ kiêm người tình của TT Kennedy cách đây nửa thế kỷ, Barbra Streisand, nổi tiếng là thù ghét TT Trump đến tận xương tủy, đã lên tiếng cho biết quan điểm về luật giảm thuế mới. Theo bà, luật mới chỉ là “một trò bịp –scam- nhằm mục đích moi tiền giới trung lưu, thể tháo gia, và giới ca nhạc sĩ và tài tử sinh sống tại những tiểu bang xanh [bỏ phiếu cho đảng DC] như Cali để lấy tiền tặng cho các tỷ phú”.

Nhận xét này khiến kẻ này phải… gãi đầu gãi tai năm phút. Nhờ bà Streisand giải thích nên bây giờ kẻ này mới vỡ lẽ ra các thể tháo gia, ca sĩ, tài tử Hồ Ly Vọng đều chỉ là dân… trung lưu hết.

Như ông bầu đội football L.A. Raiders mới ký hợp đồng 100 triệu đô, hay anh quarterback của Los Angeles Rams lãnh lương có 20 triệu chơi football 4 tháng một năm. Hay anh Brad Pitt đóng mỗi phim vài tháng, lãnh 20 triệu. Hầu hết các ca sĩ, tài tử nổi tiếng dường như có gia tài vài chục hay vài trăm triệu đô hết.

Luật giảm thuế mới không cho họ khấu trừ tiền lãi trên nợ mua nhà trên 750.000 đô trong khi nhà họ đều trị giá vài chục triệu, không cho khấu trừ thuế nhà trên 10.000 trong khi thuế nhà của hođ lên tới cả triệu một năm, chỉ cho họ giảm thuế đâu chưa tới 10% trong khi dân trung lưu được trừ thuế tới 70%-80%,… Tất cả đều bất lợi cho họ. Điều này kẻ này hoàn toàn hiểu được. Nhưng từ đó, than vãn là TT Trump giựt tiền của họ, là “dân trung lưu” thì… quả là hết ý. Nghe thấy thật tội nghiệp cho những tài tử, ca sĩ, mấy anh chơi football hay bóng rổ thật.

Thú thật, kẻ này ước gì được thành dân “trung lưu” như bà Streisand hay anh Brad Pitt nhỉ.

Quên thưa với quý độc giả là bà Streisand trước khi ông Trump đắc cử đã thề thốt sẽ dọn đi Canada hay Úc ngay nếu ông này đắc cử. Đố quý vị biết bà này đã dọn đi chưa? Vị nào đoán trúng sẽ được đọc diễn đàn này miễn phí vĩnh viễn.
  

BÀ OPRAH WINFREY TRANH CỬ TỔNG THỐNG?


Tin nóng bỏng trong hậu trường chính trị của đảng DC: bà Oprah Winfrey có thể sẽ ra tranh cử tổng thống năm 2020, và có triển vọng chẳng những thắng lớn trong nội bộ đảng DC, mà thắng luôn cả TT Trump nếu ông ra tái tranh cử.

Bà Winfrey, được biết qua tên Oprah, là ‘Mỹ gốc Phi Châu’, năm nay 63 tuổi, làm nghề ... ‘nói chuyện’ (talk show) trên truyền hình từ 30 năm nay, có thể nói nổi tiếng nhất trong giới truyền hình, nhờ đó đã thành tỷ phú với lợi tức trung bình 60-70 triệu một năm. Bà không phải là chính trị gia, nhưng qua các cuộc nói chuyện, bà đã chứng tỏ là người có khuynh hướng chính trị thiên tả nặng, đã từng ủng hộ mạnh ứng viên Obama và Hillary trước đây.

Mặc dù đã nhiều lần xác định không có tham vọng chính trị, nhưng bà cũng ngấm ngầm khuyến khích bạn bè, các nhà báo và cả ông chồng, đánh tiếng bà sẽ ra tranh cử tổng thống. Ai cũng hiểu đây là cách thả bóng thăm dò dư luận. Đồng thời cũng là cách đánh bóng thêm tên tuổi, kiếm thêm ít tiền còm. TTDC đã mau mắn xúm lại công kênh bà lên 9 tầng mây.

Qua cách này, bà đã thấy đang được ủng hộ khá mạnh. Một thăm dò dư luận cho thấy bà sẽ hạ TT Trump 48%-38% nếu cuộc bầu được tổ chức ngày hôm nay.

Việc tung bà Oprah ra chính trường dường như chứng tỏ đảng DC đang bị khủng hoảng nhân sự trầm trọng. Nhìn qua nhìn lại, ngoài những ‘lão đồng chí’ như cụ bà Hillary, cụ bà Elizabeth Warren, cụ ông Bernie Sanders, cụ ông Joe Biden,... toàn là khủng long hết, thì chẳng còn ai đáng để ý.

Bây giờ, bí quá, ôm đại một bà chuyên nghề nói chuyện bá láp trên TV. Chưa chi thì NBC đã gọi bà Oprah là “tổng thống của chúng ta” (Our President!).

Phản ứng của TT Trump? Ông hoan nghênh việc bà Oprah ra tranh cử, nhưng quả quyết ông sẽ hạ bà đo ván.

Nếu quả có chuyện tranh cử Trump-Oprah, ta sẽ thấy một lựa chọn giữa hai tỷ phú nổi tiếng của TV. Thế mới nói thời đại này là thời đại của TV, của truyền thông đại chúng, của những người nổi tiếng –celebrities-. Chính trị gia chuyên nghiệp giỏi lắm, cho làm dân biểu, nghị sĩ tha hồ nói phét tại quốc hội thôi. Một khiá cạnh không mấy đẹp của thể chế dân chủ “ma-dzê” in USA.

January  6 – 2018


HẬU THUẪN CỦA TT TRUMP


Một tuần sau khi TT Trump ký luật thuế mới, tỷ lệ hậu thuẫn của ông nhất loạt tăng trên tất cả các cơ quan thăm dò dư luận.

Tổng hợp tất cả các thăm dò, theo cơ quan Politico, hậu thuẫn đã tăng từ 37% giữa tháng Chạp lên tới 40% cuối tháng Chạp. Tỷ lệ chống giảm từ 58% xuống 55% trong cùng thời điểm. Một chiều hướng thuận lợi, chứng tỏ dân Mỹ chuyển hướng về TT Trump nhờ luật thuế mới.

Tuy khoảng cách bất lợi đã giảm từ 21% xuống 15%, nhưng vẫn còn quá cao.

Nhắc lại, mới tháng trước, cơ quan thăm dò Gallup đã cho biết tỷ lệ hậu thuẫn của bà Hillary chỉ là 36%, tệ hơn TT Trump nữa. Dân Mỹ có vẻ không thích thái độ cù nhầy của bà, không chịu chấp nhận mình thua, cứ lèo nhèo giảng giải, phân bua rồi đả kích, chê bai TT Trump.

TNS LIEBERMAN VÀ CHÍNH SÁCH ĐỐI NGOẠI MỸ


Trong một dịp xuất hiện trên TV, cựu thượng nghị sĩ DC cũng là cựu ứng viên phó của PTT Al Gore năm 2000, ông Joe Lieberman, đã cho biết ông thấy TT Trump hoàn toàn có lý khi đặt nền tảng chính sách đối ngoại của Mỹ trên nguyên tắc ‘Nước Mỹ trước tiên’.

Ông Lieberman nói theo ông hiểu, “chính sách ngoại giao, quốc phòng của chúng ta phải luôn luôn lo về tự do của nước Mỹ, an ninh của nước Mỹ, và phúc lợi của dân Mỹ”.

Ông nói tiếp “Tổng thống đương nhiệm [TT Trump], qua tuyên cáo về sách lược an ninh mới của Mỹ, đã chứng tỏ quyết tâm với cả thế giới sẽ bảo vệ tự do, an toàn và phúc lợi của chúng ta, và tôi cảm thấy rất yên tâm. Tôi không đồng ý với tổng thống trên tất cả mọi chuyện, nhưng tôi thấy tuyên cáo này rất mạnh, và rất lương thiện. Cũng rất thực tế”.

Ông Lieberman lên tiếng sau khi có nhiều tiếng nói chỉ trích sách lược toàn cầu “Nước Mỹ trước tiên” của TT Trump sẽ cô lập Mỹ.

Đây là ông nghị sĩ DC, nhưng đã về hưu rồi, không cần phiếu của cử tri nên mới dám nói thẳng. Phải chi tất cả các nghị sĩ và dân biểu DC đều về hưu hết thì hay biết mấy.

NEW YORK TIMES VÀ KINH TẾ


Một chuyện hiếm hoi: báo NYT viết bài nhìn nhận kinh tế Mỹ đang phát triển mạnh, được thúc đẩy bởi một sự lạc quan lớn trong giới kinh doanh sau khi thuế lợi nhuận kinh danh giảm từ 35% xuống 21%. Đây là lần thứ nhì NYT nhìn nhận công của TT Trump, sau khi báo này xác nhận chiến thắng hạ ISIS tại Iraq là “chiến thắng của Trump”.

Điều đáng kể là nhiều triệu chứng cho thấy kinh tế Mỹ bộc phát đã kéo theo khuynh hướng tương tự trên cả thế giới.

Bên cạnh đó là việc chính quyền Trump lẳng lặng thu hồi hàng loạt luật lệ thủ tục kinh doanh. Theo NYT ít nhất 67 luật lệ liên bang đã bị hủy bỏ trong khi chỉ có 3 luật mới được ban hành. Dĩ nhiên không kể cả ngàn luật lệ thủ tục nhỏ khác đã bị thu hồi trong các bộ.

Trong khi đó, báo Washington Post than vãn chính quyền Trump đang phá hủy guồng máy hành chánh của Nhà Nước Obama. Ngoại trừ ba bộ là An Ninh Quốc Gia, Cựu Chiến Binh và Nội Vụ [bộ Nội Vụ của Mỹ lo về môi trường và quản lý đất đai liên bang, không liên quan gì đến an ninh, cảnh sát], tất cả các bộ khác đều đang được hạ cấp tối đa. Không có công chức nào bị sa thải hết, nhưng một số lớn được cho tiền để về hưu sớm trong khi phần lớn những người nghỉ việc đã không được thay thế.

Việc này hoàn toàn phù hợp với chủ trương một chính quyền càng nhỏ, càng ít ‘vú em’ càng tốt của phe bảo thủ Mỹ.

Dĩ nhiên WaPo xuyên tạc ngay “Trump cắt công chức để lấy tiền tặng cho các tỷ phú đóng tiền vào câu lạc bộ gôn của Trump”.

Cái khó hiểu là trong tinh thần chống Trump, đã có nhiều người chống tới cùng, bất kể kinh tế bộc phát mạnh và tất cả bàn dân thiên hạ đều được giảm thuế hết. Không lẽ những người đó chỉ muốn kinh tế lụn bại, muốn bị mất tiền đầu tư, bớt tiền hưu, mất job, và được may mắn đóng thuế nhiều hơn?

CHỨNG KHOÁN BAY BỔNG


Cuối năm 2017, thị trường chứng khoán Mỹ khoá sổ với với Dow Jones ở mức 24.754 điểm trong khi chỉ số Nasdaq ở mức kỷ lục chưa từng thấy là 6.960 điểm. Ngày 5 tháng Giêng vừa qua, Dow đã vọt lên tới gần 25.300 điểm, Nasdaq lên tới 7.136.

Từ ngày ông Trump đắc cử tổng thống, Dow Jones đã tăng từ 18.400, tức là tăng hơn 40%. Trong 8 năm của TT Obama, Dow Jones đã tăng từ 8.800 tới 18.400, hay là 110%, hay trung bình 13,5% một năm. Đại khái trong một năm dưới TT Trump, Dow Jones đã tăng hơn gấp ba lần mức trung bình hàng năm dưới TT Obama.

Những người ủng hộ TT Obama đã giải thích Dow Jones đã tăng từ thời Obama, và bây giờ chỉ là một sự tiếp nối. Tóm lại, công của Obama thôi, Trump chỉ là ngồi mát ăn bát vàng thôi. Nói vậy dường như là không hiểu hoàn toàn vấn đề mà chỉ là nhận định phe phái.

Hai cuộc tăng tốc chỉ số này khác nhau hoàn toàn trên căn bản.

Những năm 2008-09, kinh tế bị khủng hoảng nặng. Các công ty bị lỗ lã, sa thải nhân viên hàng loạt, một phần để giới hạn chi phí, nhưng một phần cũng là lợi dụng khủng hoảng để sa thải bớt nhân công, nhất là nhân công trong các nghiệp đoàn, để điện toán hóa. Gọi là cơ hội để sa thải mà không bị chỉ trích hay phạm luật. Sau những sa thải đó, các công ty củng cố lại quản trị, phát triển lại và lời lớn. Giá cổ phiếu tăng nhanh.

Nói cách khác, giá cổ phiếu dưới thời TT Obama tăng do hai yếu tố 1) tâm lý qua khỏi khủng hoảng, bình tĩnh lại, và 2) chấn chỉnh quản trị công ty.

Trong một năm dưới TT Trump, thị trường chứng khoán tăng nhưng hoàn toàn vì lý do khác: đó là niềm tin vào tương lai, tin tưởng vào chính sách giảm thuế, giúp tăng trưởng kinh tế nói chung, và phát triển công ty nói riêng.

Hai cuộc tăng trưởng của chứng khoán khác nhau rất xa, do đó, nói tăng trưởng Trump là tiếp nối của tăng trưởng Obama là không hiểu vấn đề.

Thuần tuý trên phương diện tài chánh, tăng trưởng của Trump có triển vọng tăng rất nhanh, nhưng đồng thời cũng có thể xụp đổ rất lẹ, vì tăng trưởng đó dựa trên hy vọng tăng trưởng kinh tế nhờ giảm thuế. Nếu việc giảm thuế của TT Trump thất bại, hy vọng xụp đổ, chứng khoán sẽ rớt rất nhanh và rất mạnh.

SÁCH MỚI VỀ TT TRUMP


Một cuốn sách mới vừa được phát hành. Tác giả là nhà báo kỳ cựu Michael Wolff, nhưng viết theo lời kể của ông Steve Bannon, cựu giám đốc Ban Vận Động Tranh Cử của ứng viên Trump và cựu cố vấn Sách Lược của TT Trump.

Những trích dẫn sơ khởi cho thấy ông Bannon đã khui xả láng những chuyện không hay ho gì trong hậu trường ban tha mưu của ông Trump. Phần lớn đả kích rất nặng các con và con rể của TT Trump. Ông con đi gặp bà luật sư Nga bị tố là hành động “phản quốc”. Bà con gái bị chê là “đầu óc đặc sệt như cục gạch”. Ai cũng biết trong thời gian ông Bannon hợp tác với ông Trump, ông đã xích mích hầu như thường trực với các con của ông Trump.

Ông Bannon ngay sau khi sách được công bố, đã ý thức ngay sự sai lầm của mình, vội vã khẳng định ông tuyệt đối ủng hộ TT Trump, chỉ là muốn gạt bỏ những con sâu làm rầu nồi canh, có hại cho việc thực hiện chương trình của TT Trump thôi. Ông Bannon là chủ nhiệm báo mạng Breitbart News mà 95% độc giả ủng hộ Trump hết mình. Chống Trump sẽ giết báo ngay. Ngay sau khi nội vụ đổ bể, một tỷ phú, nhà tài trợ lớn nhất của ông Bannon, đã ngưng yểm trợ ông Bannon ngay, và cũng có tin mấy ông chủ Breibart đang cứu xét việc sa thải ông Bannon nếu Breibart bị thiệt hại nặng.

Nhiều dân biểu CH đã mau mắn tách xa khỏi ông Bannon ngay. DB John Cornyn của Texas cho rằng không có ông Bannon, đảng CH sẽ bớt tiếng cực đoan và có lợi thế hơn trong cuộc bầu quốc hội năm tới.

Phe chống Trump nhẩy tưng tưng, vui mừng hơn bắt được vàng. Cám ơn trời đất, lại có tin xấu về Trump để đăng! Trang mạng của CNN trong một ngày, chạy nửa tá bài về cuốn sách, ngày hôm sau, thêm nửa tá bài khác, tất cả đều một luận điệu miệt thị, bôi bác TT Trump. Các đài TV tràn ngập tin. Các tài tử, ca sĩ, danh hài đầu tắp mặt tối khai thác để bôi bác chọc quê.

Luật sư của TT Trump đã gửi thư yêu cầu ông Bannon chấm dứt việc hợp tác với cuốn sách đồng thời cũng tìm cách cản không cho sách được xuất bản. Còn đe dọa ông Bannon đã vi phạm luật khi tiết lộ tin nội bộ mà ông đã ký giấy cam kết không tiết lộ.

Báo ‘phe ta’ Washington Post lạ lùng thay, đã viết ngay bài đả kích sách và cho rằng ông Wolff không đáng tin cậy vì là chuyên gia gây sóng gió bằng tin phịa trong làng báo chính trị Mỹ. WaPo cũng cho biết ông Wolff đã tráo trở, đánh lừa các phụ tá của TT Trump bằng cách viết bài đả kích TTDC đã không công bằng với tổng thống. Sau đó nhờ tạo cảm tình với các phụ tá đó, đã len lỏi vào lấy tin hậu trường để viết sách bôi bác. Lương tâm nhà báo là chuyện ‘quân tử Tầu’ ông Wolff không cần biết đến.

Việc viết sách để khui thùng rác là chuyện rất bình thường trong chính trường Mỹ. Họ làm vậy vì những mục đích dễ hiểu như trả thù, tự bào chữa, hay kiếm tiền. Càng khui tin động trời hay càng nói mạnh càng hấp dẫn, sách càng bán chạy. Trên thực tế, những sách loại này không thọ, chỉ qua một thời gian nổi đình nổi đám là đi vào kho sách cũ vì thật ra loại sách này ít giá trị lịch sử vì thường quá chủ quan, có mục đích tự đánh bóng mình, bôi bác đối thủ.

CÔNG TỐ MUELLER BỊ THƯA NGƯỢC


Ông Paul Manafort, cựu giám đốc Vận Động Tranh Cử cho ứng viên Trump, mới đây đã bị công tố đặc biệt Robert Mueller truy tố về nhiều tội như khai man, rửa tiền, chuyển tiền bất hợp pháp,...

Ai cũng biết những chuyện này chẳng ăn nhập xa gần gì tới cuộc điều tra của ông Mueller về việc Nga can thiệp vào bầu cử tổng thống Mỹ. Và ai cũng hiểu đây là phương thức của ông Mueller, bắt một con vịt đẹt, dọa cắt tiết để con vịt đó khai tội của... ‘vịt chúa’ Trump.

Như kẻ này đã từng viết, xứ Mỹ dù sao cũng vẫn là xứ pháp trị. Nhà Nước, cho dù là công tố đặc biệt, cũng không có quyền múa võ Sơn Đông, muốn bắt ai thì bắt, muốn tố gì thì tố.

Bây giờ, ông Manafort đã đâm đơn thưa ngược lại công tố Mueller và cả thứ trưởng Tư Pháp Rod Rosenstein về tội lạm quyền, đi quá xa khỏi trách nhiệm điều tra Nga can dự, vì những tội ông Manafort bị tố hoàn toàn không dính líu gì đến việc Nga can dự hết.

Kẻ này không phải chuyên gia về luật nên chỉ biết chờ xem câu chuyện đi về đâu.

MỸ CẮT NGÂN SÁCH LHQ


Trong thời gian qua, nhiều nguồn tin tung ra tin “Mỹ trả thù cắt 285 triệu tài trợ cho Liên Hiệp Quốc sau khi LHQ biểu quyết bất lợi cho Mỹ về vấn đề Jerusalem”. Thật ra loan tin như vậy không chính xác.

Ngân sách LHQ rất lớn, không ai biết chính xác là bao nhiêu vì cũng thay đổi tùy theo hoạt động, chẳng hạn như khi có chiến dịch tái lập hoà bình tại một xứ có chiến tranh nào đó thì sẽ có thêm ngân sách đặc biệt. Nói chung trên dưới khoảng một chục tỷ đô, trong đó Mỹ đóng góp khoảng 2,5 tỷ, xấp xỉ 25%. Phần đóng góp này, TT Trump cho là quá lớn, không cân đối khi LHQ có tới hơn 200 quốc gia thành viên. Chính quyền Trump trong nhiều tháng qua đã điều đình với LHQ, yêu cầu tổ chức này giảm ngân sách, cắt bớt những hoang phí, đi đến việc Mỹ cắt bớt tiền đóng góp của mình.

Đây không phải là hành động bốc đồng trả thù biểu quyết Jerusalem như TTDC gợi ý, mà nằm trong sách lược cắt giảm chi tiêu chung của TT Trump, là kết quả của cả tháng điều đình với LHQ.

LHQ, cũng như hầu hết các tổ chức quốc tế, là tổ chức tiêu xài vô độ, các viên chức đều lãnh lương trên trời, miễn thuế lợi tức, suốt ngày tiệc tùng đình đám, hội nghị khắp nơi, toàn ở khách sạn hạng nhất, phần lớn dựa trên đóng góp của Đại Cường Cờ Hoa. Cắt giảm 285T chỉ mới là khoảng 10% ngân sách LHQ, chưa đủ, phải cắt nhiều hơn nữa.

VẪN CHUYỆN THƯA KIỆN


Một công dân Cali đã đệ đơn thưa luật an toàn cho di dân lậu của tiểu bang.

Ông Don Rosenberg, có con trai năm 2010 đi xe gắn mắy, bị một anh di dân ‘không giấy tờ’ gốc Honduras lại xe tải đụng, té lăn ra đường, bị anh di dân này cán qua cán lại cho tới chết để phi tang, không tố cáo anh ta được. Nhưng vẫn bị cảnh sát bắt được, đưa ra toà. Bị xử lỡ làm chết người –misdemeanour manslaughter-, phạt 6 tháng tù (!) rồi trục xuất khỏi xứ. Đúng ra phải là tội đụng xe rồi bỏ chạy và cố sát. Bóc lịch vài chục năm là ít.

Ông Rosenberg thưa cái luật an toàn cho di dân –sanctuary law- vì cho rằng Cali tìm đủ cách bảo vệ di dân lậu một cách phi lý, dù gây thiệt hại nặng cho dân bản xứ.

December 30 - 2017


USA TODAY VÀ TT TRUMP


TT Trump, theo thông lệ, không bỏ qua một cuộc tấn công nào của đối thủ hết, bất kể ai, từ quốc trưởng các nước bạn, đến chính khách đối lập, đến nhà báo đủ cấp, đến cả mấy tay cầu thủ thể thao vô danh. Mới đây, ông bị bà thượng nghị sĩ Kirsten Gillibrand của New York chỉ trích. Ông đáp lễ ngay.

Ông tuýt “Bà nghị sĩ nhẹ ký Kirsten Gillibrand, một người chuyên xu nịnh Chuck Schumer [lãnh tụ khối thiểu số tại Thượng Viện, TNS thâm niên của New York] đã từng tới văn phòng của tôi để xin tiền yểm trợ tranh cử cách đây không lâu (và sẽ làm bất cứ gì vì mục đích này), bây giờ quay qua đánh Trump. …".

Báo USA Today, trong một bài nhận định của Hội Đồng Chủ Biên –Editorial Board- phán ngay “Một tổng thống gọi thượng nghị sĩ Kirsten Gillibrand là con điếm thật không đáng chùi cầu tiêu cho Thư Viện Obama, hay đánh giầy cho George W Bush”.

Bài báo này của USA Today chứng minh rõ hơn tất cả mọi bài báo khác trình độ văn hoá hay chính xác hơn, trình độ vô học cao siêu của truyền thông dòng chính Mỹ đã lên cao đến cỡ nào. Những tờ báo lá cải bán ở siêu thị còn không viết được những loại quan điểm này. Phải cần một nhóm đại trí thức, nhà báo lão làng, ngồi lại bóp trán nửa ngày mới viết được đoạn văn siêu hạ cấp đến mức đó.

Cho dù bất đồng chính kiến với Trump cỡ nào đi nữa thì cũng không thể có giọng văn như vậy đối với một quốc trưởng đã được bầu làm tổng thống hợp hiến và chính danh. Đây không còn là nhục mạ một người mà là nhục mạ hơn sáu chục triệu người đã bầu cho ông Trump, một khối người đã từng bị bà Hillary gọi là 'tệ hại vô phương cứu chữa' -irredeemable deplorables.

Hãy thử tưởng tượng kẻ này viết "Obama không xứng đáng đi chùi cầu tiêu cho Bush" xem? Phản ứng của TTDC hay những người ủng hộ TT Obama sẽ như thế nào? Kỳ thị chủng tộc? Miệt thị dân da đen? Vô học? Mất dạy?

TT Trump viết "sẽ làm bất cứ gì", vậy mà USA Today diễn giải ra thành bà Gillibrand 'sẵn sàng làm con điếm'. Như vậy có phải USA Today rõ ràng một là bị ám ảnh chuyện sex, hai là cố tình vặn vẹo để bôi bác không? Chỉ những người mù quáng vì phe đảng nhất mới hoan nghênh thái độ phe đảng lố bịch này. Và cũng tự họ chứng minh cho thiên hạ thấy rõ tính phe đảng quá khích của chính họ.

Với thái độ hạ cấp như vậy, TTDC đã nêu gương sáng cho dân Mỹ. Một anh bác sĩ tâm thần Cali (trí thức thiên tả dĩ nhiên) đã bỏ phân ngựa vào một cái hộp, gửi cho bộ trưởng Tài Chánh Mnuchin làm quà Giánh Sinh sau khi luật thuế mới được thông qua! Được truyền thông tỵ nạn hớn hở phổ biến rộng rãi.

Những chuyện đáng xấu hổ cho nước Mỹ hơn là đáng bực.

LẠI THƯA KIỆN TT TRUMP


Một tòa liên bang tại New York đã bác bỏ vụ CREW thưa kiện TT Trump. Ngay sau khi ông Trump đắc cử, CREW (Citizens for Responsibility and Ethics in Washington) đã thưa ông ra tòa vì tội vi phạm một luật gọi là ‘emolument law’. Đây là một luật có từ thời lập quốc, cấm không cho công chức liên bang được nhận tiền từ các viên chức ngoại quốc, nhưng từ hồi nào đến giờ, chẳng ai lôi luật này ra để thưa kiện ai hết, cho đến bây giờ khi ‘phe ta’ tìm đủ cách đánh phá tổng thống.

Luật này chủ yếu là ngăn cản công chức liên bang nhận hối lộ từ nước ngoài. CREW thưa TT Trump vì họ tố các khách sạn, sòng bài, cao ốc của ông nhận quan chức ngoại quốc, tức là nhận tiền hối lộ từ họ, tức là vi phạm luật trên.

Tòa bác vì cho rằng đây không phải là vấn đề thuộc phạm vi luật pháp, mà là một vấn đề chính trị tương tự như chuyện đàn hặc tổng thống, phải do quốc hội quyết định.

Kẻ này đọc tin này, có vài ý nghĩ vẩn vơ:

- Lại một vụ kiện vớ vẩn, để cho ‘phe ta’ cộng vào danh sách mấy ngàn vụ kiện chống ông Trump. Có môt cụ tỵ nạn loan tin TT Trump là đại vô địch vì đã bị thưa kiện tới hơn 3.500 vụ. Điều cụ này quên nhắc là tuyệt đại đa số đều là kiện vớ vẩn, bị tòa bác hay ông Trump thắng. Ông chỉ thua có 38 vụ, tính theo tỷ lệ là thua 1%, thắng 99%! (Quý độc giả hẳn còn nhớ nửa tá vụ kiện về sắc luật di trú, chỉ chấm dứt khi Tối Cao Pháp Viện phán  9-0 là TT Trump thắng).

- Thế thì khi bà ngoại trưởng Hillary Clinton nhận hàng trăm triệu đô từ tổng thống, vua chúa các nước chậm tiến nghèo rách mùng tơi đóng góp cho Quỹ Clinton Foundation thì tổ chức CREW ở đâu nhỉ?

TT OBAMA GIÚP HEZBOLLAH?


Cơ quan ngôn luận Politico vừa phanh phui ra một chuyện nếu có thật thì quả là động trời. Cách đây 35 năm, các giáo sĩ Iran thành lập một tổ chức Palestine lấy tên là Hezbollah để giúp Liban trong cuộc chiến tranh Do Thái-Liban. Sau đó Hezbollah biến thành tổ chức khủng bố đánh Do Thái bằng mọi cách, như cướp máy bay, bắt con tin, đánh bom,...

Tổ chức này sống bằng đủ hình thức tài trợ bất hợp pháp như bắt cóc tống tiền, buôn súng đạn hay vũ khí hóa học, và nhất là buôn ma túy trên quy mô lớn, kể cả việc chuyển không biết bao nhiêu tấn ma túy vào Mỹ.

Cơ quan chống ma tuý Mỹ, Drug Enforcement Administration DEA, điều tra ròng rã cả chục năm trời dưới thời TT Bush con, qua một chiến dịch gọi là "Dự Án Cassandra". 

Khi TT Obama nhậm chức thì ông tìm cách ‘làm thân’ với Iran, với chủ ý nhờ Iran giúp chính quyền Iraq đánh phe nổi loạn Sunni, cho Mỹ có cơ hội tháo chạy. TT Obama đi xa tới độ ký thỏa ước cho phép Iran tiếp tục các chương trình nghiên cứu về nguyên tử lực, trên nguyên tắc để phát triển ngành năng lượng, nhưng trên thực tế để phát triển khả năng vũ khi nguyên tử.

TT Obama cũng tìm đủ cách cản trở cuộc điều tra về Hezbollah là con đẻ của Iran, thậm chí chấm dứt luôn Dự Án Cassandra, phân tán các chuyên viên đi nhiều trách nhiệm khác nhau.

Chuyện này nếu có thật, có nghiã là TT Obama đã cứu sống hay ít ra cũng tiếp tay nuôi sống một tổ chức khủng bố tàn bạo nhất trước khi Al Qaeda ra đời. Đã có nhiều tiếng nói trong quốc hội đòi điều tra chuyện này.

Tin giờ chót, bộ Tư Pháp đã cho các chuyên gia nghiên cứu lại vấn đề (review) xem có đủ yếu tố mở điều tra đặc biệt về vụ này hay không.

NGUY CƠ BẮC HÀN


Tin báo chí cho thấy Cậu Ấm Ủn mới thử hoả tiễn liên lục địa mới, và theo độ cao và khoảng xa của hỏa tiễn, các chuyên gia nhìn nhận Bắc Hàn đã có hỏa tiễn tầm xa, có thể bắn tới bất cứ nơi nào trên đất Mỹ, kể cả Hoa Thịnh Đốn và Nữu Ước tuốt bên biển đông của Mỹ.

Một tờ báo nghiên cứu và cho biết ngay nếu một hỏa tiễn nguyên tử của BH bắn vào trung tâm –downtown- Los Angeles thì toàn thể khu vực này sẽ thành bình địa, kể cả hai khu Phố Tàu và Phố Hàn, với khoảng 400.000 người bị chết và hơn 800.000 bị thương. 

Khu Little Saigon sẽ bị đe dọa bởi chất phóng xạ sau đó, tuy không ai bị chết hay bị thương trực tiếp vì bom ngay lúc đó.

Quý vị cần chuẩn bị khăn gói qua sống bên Congo chưa? Xin trả lời ngay: chưa đâu.

Theo các chuyên gia, BH chỉ mới có khả năng chế bom nguyên tử và bắn hoả tiễn lên cao thôi, còn nhiều việc khác chưa làm được. Như:

 chưa có khả năng gắn đầu đạn nguyên tử vào hỏa tiễn, rồi kích động cho bom nổ;

 chưa có khả năng đưa hoả tiễn trở vào vòng khí quyển trái đất được; đây là giai đoạn cực kỳ khó khăn vì khi đó hoả tiễn có thể bị cọ sát quá mạnh, sẽ nổ tung; cho đến nay, các hoả tiễn BH bắn lên cao đều nổ tung trên không hay đâm nhào xuống biển (BH loan tin “hỏa tiễn được điều khiển đâm xuống một cái phao giữa biển”; tin tình báo Mỹ cho biết hỏa tiễn đã nổ tung khi vào khí quyển);

 chưa có khả năng điều khiển hoả tiễn rớt đúng mục tiêu.

Theo các chuyên gia, BH sẽ cần một hay hai năm nữa mới trở thành mối nguy thực sự. Do đó, Mỹ và các đồng minh, cũng như cả Trung Cộng và Nga, đang tìm cách kềm chế Cậu Ấm lại, vì còn thời giờ. 

Nếu trong năm tới, quý vị không thấy ai làm gì hết, thì có quyền vào Google nghiên cứu việc di dân qua Congo vì Cậu Ấm không có lý do gì bắn hoả tiễn nguyên tử qua Congo.

TT TRUMP NHÌN NHẬN JERUSALEM


TT Trump chính thức thông báo Mỹ thừa nhận Jerusalem là thủ đô Do Thái và sẽ chuyển tòa Đại Sứ Mỹ về đó.

Quyết định này bị TTDC chỉ trích thật ồn ào. CNN chạy tít lớn, đại khái tố TT Trump chặt đứt con đường điều đình cho hòa bình tại Trung Đông. 

Bà thượng nghị sĩ Cali (dĩ nhiên là Cali!) Dianne Feinstein công bố ngay một lá thư bà viết cho TT Trump chỉ trích việc làm này sẽ tạo bạo động, khiến nước Mỹ bị ghét nhiều hơn và di hại đến triển vọng có giải pháp nhìn nhận hai nước Do Thái và Palestine 'sống chung hoà bình'.

Kẻ này xin tiết lộ vài ‘bí mật’ cho quý độc giả:

1-  Năm 1995, Thượng Viện biểu quyết 93-5 nhìn nhận Jerusalem là thủ đô Do Thái và đòi chính quyền Mỹ phải dời toà đại sứ về đó. Bà Feinstein là một trong những người ồn ào cổ võ cho luật này. Hạ viện biểu quyết với đa số áp đảo tương tự 374-37. 

2-  Bốn lần bầu cử tổng thống cuối cùng, 2004, 2008, 2012 và 2016, cương lĩnh của đảng DC viết rõ ràng trên giấy trắng mực đen “Jerusalem phải là thủ đô của Do Thái, nguyên vẹn không chia cắt [ý nói chia làm hai vùng do Palestine và Do Thái kiểm soát riêng rẽ].”

3-  Qua ba đời tổng thống Clinton, Bush và Obama, cả ba đều tuyên bố Jerusalem là thủ đô của Do Thái và Mỹ sẽ di chuyển tòa đại sứ về đó, nhưng cả ba đều lạnh cẳng, sợ phật lòng khối Ả Rập, chỉ đánh võ miệng.

4-  Việc Do Thái-Palestine không thể ‘sống chung hòa bình’ là cái lo đã được bàn đến từ ngày các đại cường thành lập quốc gia Do Thái, ngay sau Đệ Nhị Thế Chiến; không phải đợi đến bây giờ bất thình lình TT Trump gây khó dễ cho triển vọng sống chung này.

Thế nhưng TT Trump có hành động là bị chửi ngay. Có hai cách giải thích:

- Một: phe ta chỉ lo chống Trump, chống tới cùng, bất kể chuyện gì, kể cả khi TT Trump làm những gì đúng ý với phe ta. Chẳng hạn trước đây, xúm lại đòi lấy đầu giám đốc FBI Comey, nhưng khi TT Trump cách chức ông này, thì xúm lại đòi đàn hặc. Bây giờ thi hành quyết định của lưỡng viện quốc hội cũng bị chửi.

- Hai: thượng và hạ viện biểu quyết cốt ý đánh võ miệng lấy phiếu cử tri Do Thái giáo, nhưng tính là không tổng thống nào dám làm. Khi TT Trump làm thật thì chưng hững.

Liên Hiệp Quốc cũng biểu quyết với tuyệt đại đa số quyết định của Mỹ "null and void", vô giá trị và không áp dụng. Chính trị quốc tế nhiều khi nghe như chuyện trẻ con mẫu giáo. LHQ thực sự có quyền hạn gì đối với chính sách đối ngoại của Mỹ? Có quyền gì đối với việc một quốc gia độc lập quyết định về quan hệ ngoại giao với một quốc gia độc lập khác? Sau quyết định này, bà đại sứ Nikki Haley đã cho biết LHQ sẽ cắt giảm đâu gần 300 triệu trong  ngân sách năm tới [cắt giảm ngân sách của LHQ chứ không phải cắt giảm số tiền Mỹ đóng góp], phần lớn do áp lực của Mỹ. Nếu kẻ này làm tổng thống Mỹ, sẽ cắt hết mọi đóng góp của Mỹ trừ phi LHQ dời trụ sở qua... Jerusalem.

LUẬT AN TOÀN CHO DI DÂN LẬU


Tiểu bang Oregon là tiểu bang đầu tiên ra ‘Luật An Toàn Cho Di Dân’ –Sanctuary Law- năm 1987, không cho phép cảnh sát địa phương hợp tác với chính quyền liên bang lùng bắt và trục xuất di dân ‘không giấy tờ’.

Cách đây ít lâu, anh Sergio Jose Martinez, dân Mễ Tây Cơ, bị bắt tại Portland, Oregon, ra tòa vì một tội vặt gì đó, bị tù. Sở Di Trú Liên Bang ICE yêu cầu chính quyền địa phương thông báo cho ICE biết ngày anh ra tù để ICE đến lãnh anh mang đi trục xuất về Mễ. Chính quyền Portland bất hợp tác, thả anh Martinez mà không thông báo cho ICE.

Một tuần sau, anh này đi bắt cóc hai phụ nữ, mang về tra tấn, đánh đập tàn bạo rồi hãm hiếp. Bị bắt, ra tòa lại. Lần này vì tội đại hình, nên hồ sơ được nghiên cứu kỹ hơn. Khám phá ra anh này đã bị bắt vì đủ thứ tội lặt vặt trước đây, đã bị trục xuất 20 lần (qúy vị không đọc lộn đâu, hai chục lần), lần nào cũng len lỏi trở vào lại để phạm tội tiếp. Và không lần nào chính quyền Portland thông báo cho ICE biết.

Đó là chuyện tiểu bang Oregon.

Tại Cali, một anh di dân ‘không giấy tờ’ cũng bị bắt ra tòa, đi tù vì một tội gì đó. ICE cũng yêu cầu được thông báo, nhưng chính quyền San Francisco bất hợp tác vì Luật An Toàn của thành phố. Anh này ra tù, đi ra công viên ngồi hóng gió. Và đây là đại khái câu chuyện anh kể lại trước tòa: Tôi tình cờ ra công viên, tình cờ đến ngồi trên cái băng ghế, tình cờ thấy có khẩu súng dưới ghế, tình cờ nhặt lên, tình cờ súng tự động bắn, tình cờ có cô sinh viên đi qua, tình cờ bị trúng đạn, tình cờ trúng ngay tim, tình cờ chết tại chỗ. Tất cả đều là tình cờ, tai nạn hết.

Bồi thẩm đoàn tuyên án anh vô tội, trắng án vì chỉ là chuyện tình cờ hết. Trong bồi thẩm đoàn, có ba người thuộc thành phần ‘không giấy tờ’ nhưng vẫn được ‘tình cờ’ lựa làm bồi thẩm đoàn. Đố quý vị biết 'không giấy tờ' làm sao có thể ở trong bồi thẩm đoàn được?

Anh di dân ‘không giấy tờ’ này trước đó đã bị trục xuất 5 lần vì đủ thứ tội. Nhưng tiểu bang Cali vẫn hoan nghênh anh và bảo vệ anh đến cùng, kể cả lần này, sau khi một sinh viên vô tội bị anh bắn chết.

Phát ngôn viên thị trưởng San Francisco bênh vực anh ta, tuyên bố “gia đình anh này đả trải qua cảnh địa ngục trần gian –gone through hell- nhưng thiên hạ, kể cả TT Trump, đã xúm lại rủa anh ta và tất cả di dân”. Vậy sao? Thế còn gia đình cô sinh viên bị chết oan thì sao nhỉ? Chắc không quan trọng vì cô không trải qua "cảnh địa ngục trần gian" mà lại đi thẳng vào địa ngục thiệt luôn rồi.

Tại xứ Mỹ văn minh này, người ta lo bảo vệ người sống dù là di dân lậu, chẳng ai thắc mắc người đã chết ngắc dù là dân bản xứ hợp pháp.