Nếu quý vị là một du khách từ Cung Trăng mới xuống thăm địa cầu, bất kể là
phi thuyền đáp xuống Orange County hay New York City, hay ngay cả Paris,
Bombay, Caracas,..., quý vị sẽ có cảm tưởng như dân Mỹ bị đầu độc với thuốc mất
trí nào đó, đã đổ xô đi bầu cho một tay
vừa khùng vừa bất tài làm tổng thống thế giới, và ông này đang lôi cả thế giới
vào ... tận thế.
Trong tất cả các tổng thống trong lịch sử cận đại của Mỹ, TT Trump hiển
nhiên là người vô địch gây tranh cãi, thực sự không ai bằng. Trước đây, báo phe
ta Washington Post đã phong cho TT Obama chức vô địch gây tranh cãi, gây chia rẽ,
-most divisive president- cho dù ông Obama rất bận bịu suốt ngày lo đi xin lỗi
thế giới. Dĩ nhiên đảng DC và TTDC phủ phục dưới chân ông Obama, và đảng CH
cùng với khối bảo thủ cũng chống khá mạnh, nhưng cuộc chiến bênh và chống tổng
thống thời đó có tầm mức của hai băng đảng đánh nhau đầu ngõ, so với Đại Chiến
Thứ Ba ta đang thấy với ông Trump.
Vì sự phân hóa quá mạnh đó, nhận định về công tội, thành công hay thất bại,
đối với TT Trump không dễ chút nào và tất nhiên, sẽ chẳng bao giờ đạt được đồng
thuận. Cũng ít ai dám vỗ ngực tự cho mình nhận định công bằng nhất.
Mở bất cứ tờ báo lớn nào trên thế giới hay bất cứ đài TV nào cũng không
khác: toàn là những tin kinh thiên động địa về tai họa Trump đang mang lại cho
nước Mỹ và cả thế giới. Như Diễn Đàn này đã bàn qua, dưới TT Trump, dường như tận
thế xẩy ra mỗi tuần nếu ta theo dõi tin tức qua TTDC của Mỹ cũng như của cả thế
giới. Ngay cả dân tỵ nạn ta đầu tắp mặt tối đi cầy không có thời giờ theo dõi hay
hiểu tiếng Anh của New York Times hay CNN, cũng được vài cụ tỵ nạn chăm chỉ gửi
emails mỗi ngày, thông báo tin ‘tận thế’ mà họ không hay biết gì. Có điều lạ
lùng là làm sao lại có thể có ‘tận thế’ mỗi tuần được nhỉ. Đã gọi là tận thế
thì phải là... “chấm hết”, đúng không?
Chưa hết, điều lạ lùng hơn nữa là những cảnh ‘tận thế’ này đều là hậu quả của
vài câu tuýt lăng nhăng của ông Trump, hay vài chuyện lắt nhắt về đời tư đời riêng
như ông Trump đã trả bao nhiêu tiền ăn bánh cách đây cả chục năm. Chứ không phải
‘tận thế’ vì những quyết định khủng khiếp như Trump thả bom nguyên tử san bằng
Thượng Hải. Hình như chứng minh quyền lực khủng khiếp của ông Trump: vài câu
tuýt nặng ký hơn cả bom nguyên tử.
Cái trò phóng đại quá mọi mức mà một người có tí ti lý trí có thể tưởng tượng
được đã là vũ khí phe cấp tiến dùng để tìm cách đánh và lật đổ TT Trump từ ngày
ông này... chưa đắc cử tổng thống. Phe đảng lộ liễu nhất, nhiều khi lố lăng đến
độ khôi hài, nhưng lại có không ít người rất hồ hởi, vui mừng với những loại
tin bá láp đó.
Bức tranh mà thiên hạ được thấy là bức tranh do TTDC tô vẽ từ cả hai ba năm
nay. Bức tranh đó như thế nào? Theo nghiên cứu của đại học Harvard, hơn 90%
là bất lợi cho TT Trump. Nghĩa là TTDC đã không còn là một công cụ thông tin
trung thực nữa, mà đã trở thành lực
lượng xung kích trong mưu đồ lật đổ một tổng thống đã được dân bầu một cách
chính danh và hợp Hiến.
TTDC có nhận thấy tính phe đảng của mình và có ‘ăn năn hối cải’ không. Có
và không. ‘Có’, họ nhìn nhận họ rất phe đảng và ‘Không’, họ không e ngại hay ăn
năn gì hết. Trong một buổi họp với nhân viên, chủ bút New York Times bị thu âm
lén, đã công khai nhìn nhận báo đã có khuynh hướng chống Trump quá đà, nhưng
ông khẳng định việc đó bán được báo, cứ thế mà tiến tới thôi.
Dĩ nhiên không ai đòi hỏi TTDC phải trở lại trạng thái trung dung, công bằng
của thời xa xưa. Kẻ này chỉ muốn gióng tiếng chuông báo động cho những người
theo dõi tin tức từ TTDC ý thức rõ họ đang theo dõi tin một chiều của phe chống
Trump, chứ không phải là những tin trung thực đáng tin cậy nữa.
Cái hình ảnh mà TTDC phổ biến là hình ảnh một tổng thống với những thói hư,
tật xấu, những thất bại, những sai lầm, những nói láo, những bốc phét, những bất
nhất, những vi phạm luật pháp, những gì gì đó mà diễn đàn này không đủ chỗ viết
hết.
Một cụ tỵ nạn viết một bài ‘phân tích’ và được vài cụ tỵ nạn khác hồ hởi phổ
biến cùng khắp hệ thống emails. Đại khái cụ này long trọng tố cáo TT Trump phạm
9 đại tội đáng chu di cửu tộc,
mỗi tội phải chu diệt một đời con cháu: 1) nghĩ mình vô cùng quan trọng,
2) tưởng mình thành công, 3) tin mình là đặc biệt, 4) nghĩ là người khác ngưỡng
mộ mình, 5) nghĩ mình có quyền được hưởng sex, 6) lợi dụng liên hệ cá nhân, 7)
không thèm biết nỗi đau khổ của người khác, 8) ghen tị với người khác, 9) kiêu
ngạo, phách lối.
Nghe như lời khiếu nại của một anh vô danh tiểu tốt, bực mình với thân phận
nhỏ bé của mình so với một tổng thống.
Câu hỏi cho quý độc giả: trong 9 ‘đại tội’ đó, tội nào ảnh hưởng đến kinh tế quốc gia, an toàn của cả nước,
cán cân ngoại thương, thị trường chứng khoán, trị giá của đồng đô trên thế giới,
công ăn việc làm của dân Mỹ, Medicaid, Medicare, tiền đi bác sĩ, mưu đồ bá chủ
thế giới của họ Tập, kế hoạch tái dựng lại đế quốc Liên Xô của Putin, vấn nạn
khủng bố Hồi giáo quá khích, việc cản di dân lậu, tình trạng phân hóa chính trị
của Mỹ, nữ quyền,... ?
Có phải đó là tất cả những đại tội mà những người chống Trump bóp trán gần
vỡ đầu mới nghĩ ra được không? Có phải đó là những tiêu chuẩn để bầu và lượng định
tổng thống không? Nếu đúng vậy thì xin lỗi nếu tiêu chuẩn thẩm định một tổng thống
của tôi ‘hơi khác’.
Điều mà TTDC không giải thích cho rõ là tại sao hơn sáu chục triệu dân Mỹ lại
có thể ngu như vậy được, chẳng những đã bầu, mà cho đến bây giờ vẫn tiếp tục hậu
thuẫn mạnh cái ‘ông thần của đại họa’ này? Tại sao lại có thể không thấy bao
nhiêu cái dở, cái xấu mà TTDC đã cong lưng khổ sở trình bày và giải thích từ
hơn hai năm qua?
Nếu TTDC không hiểu, kẻ này xin giải thích lại dùm.
Thứ nhất là việc các cử tri tiếp tục ủng hộ TT Trump là do phản ứng ngược.
Nếu TTDC công bằng hơn, có công tâm hơn, thì có nhiều hy vọng người đọc báo,
nghe radio, coi TV sẽ tin hơn, chứ nếu chỉ lo đánh TT Trump tới hơn 90% thì chưa đọc báo, họ đã biết Trump sẽ bị
đánh rồi. Cùng lắm, họ tò mò muốn đọc để xem bị đánh kiểu gì. Việc thông tin một
chiều có thể hiểu được nếu là của một báo quan điểm, hay của một diễn đàn của một
hội nhóm riêng của những người cùng quan điểm, nhưng không thể là của một cơ
quan ngôn luận thông tin với tầm vóc quốc gia.
Thứ nhì là cái đám cử tri của ông Trump mà bà Hilllary và phe cấp tiến miệt
thị coi như một đám lính thợ hay dân ruộng vô học, tệ hại hết thuốc chữa –irredeemable
deplorables, thật sự đã không ngu dốt, u mê như phe cấp tiến nghĩ. Họ mở mắt ra
nhìn, thấy mình có công ăn việc làm, có được đồng lương nhiều hơn là tiền trợ cấp
thất nghiệp, thấy đóng thuế ít hơn trước, thấy có những biện pháp bảo vệ an
ninh cho họ chống khủng bố, chống di dân phạm pháp, thấy không bị bắt đóng thuế
mua bảo hiểm y tế. Vậy là đủ để họ chọn người lãnh đạo. Và họ chính là cái ‘đa
số thầm lặng’ quyết định bầu cử tổng thống ở Mỹ, chứ không phải các báo cấp tiến.
Những cụ sống bằng trợ cấp, chưa bao giờ phải đóng xu thuế nào, nằm nhà
lãnh Medicare hay Medicaid, thì dĩ nhiên chẳng thấy Trump làm ra trò chống gì,
mà họ tối ngày chỉ run rẩy sợ Trump cắt trợ cấp, nên nhắm mắt đánh Trump chết bỏ.
Thứ ba là thật sự, TT Trump đang thắng mà lại thắng hơi nhiều, mà khối cử
tri của ông Trump nhìn thấy rõ cho dù ‘phe ta’ cảm thấy khó chịu, cố khỏa lấp. Thật
vậy, hãy nhìn thử thành tích cụ thể của TT Trump xem.
Obamacare? Ông đã chặt được một
chân, còn chân kia sẽ tự động ung thối trong ít năm nữa nếu không chữa trị.
Kinh tế? Cả nước đóng thuế bớt đi,
không kể những người từ hồi nào đến giờ chẳng đóng xu thuế nào. Những việc làm
mà TT Obama hô hoán “mất luôn không bao giờ trở về” thật ra đang… ào ào trở về.
Hàng trăm tỷ đô vượt biển đi tỵ nạn thuế ngoài nước cũng đang trở về Mỹ, giúp
xây dựng nhà máy, mở hãng xưởng tạo công ăn việc làm cho dân. Cả ngàn thủ tục
luật lệ kinh doanh rườm rà chỉ giúp cho đám công chức có thêm nhiều cách ăn hối
lộ đã bị thu hồi. Kinh tế đang tăng trưởng mạnh đến độ phải tăng lãi suất để kềm
hãm bớt lại. Tỷ lệ thất nghiệp chưa bằng một nửa mức trung bình của tám năm
Obama. Số người sống nhờ trợ cấp hay phiếu thực phẩm giảm cả triệu. Thâm thủng
mậu dịch bạc ngàn tỷ có triển vọng giảm mạnh qua những thuế quan công bằng cho
Mỹ hơn.(*)
Ngoại giao? Trung Cộng đang bị đánh
nhừ đòn, mất cả ngàn tỷ chứng khoán trong vài tháng qua, đến độ phải gửi một
phái đoàn qua Mỹ năn nỉ xin điều đình. VN hết thấy ‘tàu lạ’ lảng vảng ngoài
khơi nữa. Nga đã đề nghị bàn luận về giảm giới vũ khí nguyên tử mới. Bắc Hàn đã
nói chuyện và ngưng thử nghiệm bom hay hỏa tiễn nguyên tử từ 10 tháng nay mặc
dù Mỹ chưa thu hồi bất cứ điều khoản nào trong cấm vận kinh tế và quân sự. Việc
tham chiến của Mỹ tại Iraq đã chấm dứt hoàn toàn. NATO cam kết gia tăng ngân
sách quốc phòng để chia bớt gánh nặng của Mỹ. Mexico đã đồng ý thỏa ước thương
mại mới thay thế NAFTA. Canada và Âu Châu đồng ý điều đình xét lại thuế quan với
Mỹ.
Xã hội? Với cả triệu việc làm mới,
cả triệu người thoát vòng nô lệ trợ cấp, cảm thấy hãnh diện là người chủ gia
đình có đủ sức nuôi gia đình thay vì chỉ biết ngửa tay xin trợ cấp. Những tục lệ ‘phải đạo chính trị’ ngớ ngẩn nhất
đã dần dần biến mất.
Chính trị? Nhà Nước Ngầm đang từ từ
bị vặt lông cắt cánh, từ các ông Comey, McCabe tới Strzock, Brennan. Cho dù kế
hoạch ‘vớt đầm lầy’ của TT Trump không dễ chút nào, trái lại khó trần ai khi đụng
phải toàn những tai to mặt lớn lão làng với cả ngàn em út bảo vệ, đảng DC và
TTDC bao che.
An ninh? Bao lâu nay không nghe tin
khủng bố nào đánh Mỹ nữa? Di dân lậu vượt biên tự động giảm dù tường chưa xây.
Quan trọng hơn cả về lâu về dài là
hướng đi của ngành Tư Pháp khi hàng trăm quan tòa bảo thủ được bổ nhiệm ở các cấp
liên bang, chưa nói tới Tối Cao Pháp Viện. Sẽ để lại dấu vết bảo thủ trong hai
ba chục năm nữa là ít, bất kể ai làm tổng thống hay đảng nào nắm quốc hội. Đây
là thắng lợi vĩ đại nhất của TT Trump mà cánh cấp tiến kinh hãi nhất mà không
làm gì khác được. Đúng như TT Obama đã nói: bầu cử tất phải có hậu quả, và đây
chính là hậu quả lâu dài nhất, để lại dấu ấn lịch sử lớn nhất của việc ông
Trump đắc cử.
Quý cụ nào nghĩ những việc trên toàn
là thất bại, xin vui lòng chỉ giáo, kẻ dốt này xin vểnh tai nghe. Không biết có
cụ nào để ý hình như các cụ chạy theo TTDC chỉ đánh về cá nhân, con người ông tổng
thống chứ chẳng ai dám bàn về các thành tích về chính sách của ông ta, có phải
không?
Có một cách khác để nhìn vào thành
tích của TT Trump, có vẻ khách quan hơn: đó là nhìn vào thăm dò về hậu thuẫn của
những người đã bỏ phiếu cho ông. Họ có hối hận không? Theo thăm dò dư luận từ
nhiều cơ quan, cử tri CH bỏ phiếu cho ông Trump cho đến nay vẫn nhiệt tình hậu
thuẫn ông tới mức 85%. Thăm dò có thể sai giống như bao nhiêu thăm dò đã sai
khi tiên đoán bà Hillary sẽ đại thắng không? Có thể sai thật.
Vậy thì ta nhìn kiểu khác, vào những
dữ kiện khác. Đó là việc bầu bán trong thời gian gần đây, chuẩn bị cho cuộc bầu
quốc hội cuối năm nay.
Trước hết, ta thấy nhiều dân biểu, nghị sĩ chống Trump đã tự ý ‘nghỉ
hưu hàng loạt’ vì mất hậu thuẫn quá nhiều, nổi tiếng nhất là các TNS Corker,
Flake, và dân biểu Ryan,… không ra tranh cử lại được vì hậu thuẫn của họ ngay cả
trong khối CH cũng quá thấp, khiến họ khó có thể thắng cử ngay trong nội bộ CH.
Thà rút lui trước đỡ mất mặt hơn là thua đau trong các đầu phiếu nội bộ, gọi là
primaries.
Ta còn nhìn thấy gì nữa? TTDC nhất
loạt tiên đoán cơn ‘tsunami xanh’ của DC sẽ nhận chìm đảng CH trong kỳ bầu cuối
năm nay. Có thật không?
Cho đến nay, dường như tiên đoán của
TTDC cũng không khác những tiên đoán của họ trước ngày bầu cử tổng thống tháng
Mười Một 2016. Theo tin báo chí, trong vài tháng qua và trong 9 ứng cử viên dân
biểu, nghị sĩ, hay thống đốc được TT Trump công khai hậu thuẫn thì đã có 8 người
thắng cử, có nhiều người thắng một cách bất ngờ. Trường hợp duy nhất ứng cử
viên ông Trump ủng hộ đã thất bại là ông quan tòa Moore ra tranh cử thượng nghị
sĩ tại Alabama. Nhưng ông này thất bại vì hai lý do: lý do cá nhân vì ông bị cả
chục bà tố tội xách nhiễu tình dục, và lý do chính là ông này thật ra không phải
là ‘người của’ TT Trump (ông Trump ủng hộ cho một ứng cử viên khác trong nội bộ
CH, nhưng ông này ít ai biết, thua ông Moore, nên khi ông Moore ra tranh cử chống
ông DC thì TT Trump miễn cưỡng ủng hộ ông Moore). Nghĩa là khối cử tri trung
kiên của CH vẫn nhất loạt ủng hộ TT Trump và bầu cho những người công khai hậu
thuẫn cho TT Trump.
Anh nhà báo da đen Juan Williams của Fox News (anh này là tiếng nói
‘trái chiều’ trong Fox, chuyên môn chống Trump và bênh vực DC) dõng dạc viết “khối đa số của Trump là giả tạo” (Trump’s
majority is fake). Hả??? Giả tạo? Thế
thì ai đang ngồi trong Tòa Bạch Ốc? Chắc lại là một tay gián điệp được Putin
lén gài vào? Cái khối TTDC hiển nhiên là đang ở trong cái mà các nhà phân tâm học
gọi là ‘trạng thái chối bỏ’ –state of denial- tức là trạng thái chối bỏ sự thật,
kiểu như đà điểu vùi đầu dưới cát vì không muốn hay không dám nhìn sự thật.
Anh nhà báo cấp tiến nặng E.J. Dionne dè bửu “Lời nói của Trump không mua
được bữa ăn cho dân lao động”. Vậy sao? Hình như anh nhà báo này không ... đọc
báo nên không biết tỷ lệ thất nghiệp xuống đến mức thấp nhất từ cả 40 năm nay.
Hay là tại vì trong cái nhìn của phe cấp tiến, chỉ có tiền trợ cấp hay tiền thất
nghiệp thì mới thực sự là tiền mua được bữa cơm trong khi tiền lương thực sự chỉ
là tiền mã cúng ông bà?
Báo phe ta Washington Post cho biết 63% dân Mỹ không ủng hộ TT Trump. Báo tỵ nạn hý hửng thông
ngôn, chạy tít khổng lồ theo. Vậy chứ theo WaPo thì tháng 10, 2016, một tháng trước bầu cử tổng thống, bao
nhiêu dân Mỹ ủng hộ ứng cử viên Trump vậy? Hình như tổng thống không phải được
bầu qua thăm dò của các báo phe ta thì phải.
Thực tế mà nói, cho đến bây giờ, việc những ứng cử viên được TT Trump ủng hộ
đã chiến thắng dĩ nhiên là tin vui cho TT Trump, nhưng chưa chắc đã là tin mừng
cho đảng CH và ngay cả cho tổng thống. Những chiến thắng này chứng minh khuynh
hướng ủng hộ Trump đang có thế mạnh trong nội bộ đảng CH, nhưng khi ra bầu bán
thật chống ứng cử viên của đảng DC thì chưa chắc khối này sẽ thắng. Tất cả tùy
thuộc hai yếu tố: số cử tri CH đi bầu, và lá phiếu của khối độc lập không đảng
phái.
Thông thường, trong các cuộc bầu nội bộ sơ khởi –primaries-, chỉ các cử tri
hăng hái nhất mới chịu khó đi bầu, do đó khuynh hướng cực đoan thường có nhiều
hy vọng thắng, bất kể tả hay hữu, trong khi lại không có lá phiếu của các cử
tri độc lập. Vấn đề là những chiến thắng của phe ủng hộ TT Trump trong nội bộ
CH sẽ có khả năng mang lại chiến thắng cho đảng CH trong cuộc bầu quốc hội tới hay
không? Đây chính là câu hỏi mà chưa ai có câu trả lời.
Nhìn vào thực tế thì hiển nhiên các chính sách của TT Trump đang đạt được
thành quả rõ rệt, nhưng một phần không nhỏ đã bị những đánh phá tàn bạo cũa
TTDC xoá đi hay che dấu một phần lớn. Cũng thực tế mà nói, không ai có thể coi
thường ảnh hưởng của những tấn công triền miên, nhất loạt của TTDC. Số người
dân lương thiện, sẳn sàng tin tưởng vào TTDC cũng không phải là nhỏ. Nước chẩy,
đá mòn.
Đính chính: Trong bài nguyên thủy, có viết lầm ông Moore ra ứng cử nghị sĩ tại Georgia. Thật ra, ông ra tranh cử tại Alabama. Xin cáo lỗi cùng quý độc giả, và cám ơn vị độc giả đã nhắc nhở.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
(*) Xin mở
ngoặc viết chuyện ngoài lề một chút cho vui. Tuần trước, DĐTC chê các cụ tỵ nạn
chỉ biết bàn chuyện lặt vặt như gót giầy của bà Melania, hay TT Trump chào sĩ
quan Bắc Hàn kiểu gì, một cụ tỵ nạn có tật giật mình, đỉa phải vôi, vội email sỉ
vả kẻ này và bàn về công nợ của Trump. Ra cái điều cũng biết chút chút về vài chuyện
cao hơn gót giầy của bà Melania. Cụ tố cáo Trump đã tăng công nợ lên đâu hơn
1,4 ngàn tỷ trong một năm, tính từ ngày 20 tháng Giêng 2017, và
cụ hô hoán “Trump tăng công nợ bằng 5 đời tổng thống Truman, JFK, LB,
Nixon và Clinton”.
Cụ
này quả là có cố gắng bàn chuyện lớn hơn hột cát thật, có tiến bộ và đáng khen.
Chỉ tiếc là… bàn trật lất. Chỉ chứng minh kẻ này đã đúng khi viết nhiều cụ chống
mà không hiểu mình chống cái gì, tại sao chống.
-
Thứ nhất,
TT Trump nhậm chức tháng Giêng 2017 thật, nhưng niên khoá ngân
sách bắt đầu từ tháng 10 mỗi năm, tức là trong 9 tháng
đầu (3/4 của một năm) sau khi nhậm chức, TT Trump
làm việc với ngân sách của DC-Obama bắt đầu từ đầu tháng 10/2016 tới cuối tháng
9/2017. Nghiã là ít nhất ba phần tư cái mức tăng công nợ trong năm 2017 của
Trump là nợ của Obama.
-
Thứ nhì,
thôi thì cứ tính theo ngày nhậm chức đi: TT Obama từ ngày nhậm chức đến ngày
mãn nhiệm, chủ trì việc tăng công nợ từ 10,6 ngàn tỷ lên tới 19,9 ngàn tỷ, tăng
9,3 ngàn tỷ. Nếu kể luôn ¾ của 1,4 ngàn tỷ của 2017 (tức là 1,1
ngàn tỷ) thì tổng số nợ của TT Obama là 9,3+1,1=10,4 ngàn
tỷ. Nói cách khác, dưới TT Obama, công nợ tăng 10,4 ngàn
tỷ so với tổng số nợ 10,6 ngàn tỷ tích lũy trong 43 đời
tổng thống từ TT Washington tới TT Bush con. Một ông tăng nợ bằng 43
tổng thống, một ông tăng bằng 5 tổng thống, đố quý vị ông nào ‘tài giỏi’
hơn?