Saturday, September 1, 2018

BÀI 36: CUỘC CHIẾN CỦA TT TRUMP


Thời gian qua, tin tức dồn dập những vụ đánh TT Trump tập thể. Dường như đã có một nỗ lực ở tầm mức quốc gia lo phối hợp những tấn công chống Trump. Cho tới nay, những tấn công riêng rẽ cho dù nhiều đến ngộp thở, cũng vẫn là những hành động có tính độc lập riêng rẽ, thiếu một sự phối hợp nhịp nhàng. Một tiếng nói tập thể dễ gây tiếng vang lớn hơn, hiệu quả hơn.
Đó hình như là chiến lược phe đối lập mới khám phá ra và mang áp dụng, kịp thời trước ngày bầu giữa mùa.
       Chỉ trong một tuần trước, ta đã thấy ba đòn mới, được phối hợp rất quy mô theo chiến lược mới: 1) hơn ba trăm tờ báo khắp nước đồng loạt viết tham luận đả kích TT Trump cùng một ngày, 2) một tá cựu giám đốc các cơ quan an ninh như CIA, NSA, FBI,… đồng loạt ký một phản kháng thư mạnh mẽ đả kích việc TT Trump rút phép tham khảo tài liệu mật của ông Brennan, cựu giám đốc CIA, hiện là chuyên gia làm cho CNN, và 3) hơn 40 giáo sư đại học đồng loạt ký thư lên án chính sách đối ngoại của TT Trump.
Cả ba hành động tuy nghe rầm rộ, nhưng tác dụng thật ra chẳng bao nhiêu ngoài việc được lên trang nhất rất nhiều báo và lên mục tin chính của nhiều đài TV.
Hơn 300 tờ báo làm chuyện vô lý, một chiều, đòi hỏi TT Trump phải chấm dứt việc tấn công báo chí, nhưng lại tuyệt đối không đả động gì đến chuyện cả thế giới truyền thông đã, đang, và sẽ tiếp tục tự cho mình quyền đánh TT Trump chết bỏ nhân danh tự do ngôn luận. Chẳng một báo nào nêu ra câu hỏi đây có phải là một lập luận một chiều thô bạo nhất không? Theo TTDC, Hiến Pháp hình như ghi chỉ có nhà báo là có quyền tự do ngôn luận tuyệt đối trong khi mọi người khác, kể cả tổng thống chỉ được hưởng quyền tự do ngôn luận giới hạn, đến mức mà TTDC cho phép.
Rồi đi đến đâu? Hơn 500 tờ báo (chứ không phải chỉ 300 đâu) đã chính thức hậu thuẫn bà Hillary tranh cử tổng thống, trong khi chỉ có chưa tới 30 tờ ủng hộ TT Trump. Rồi sao? Ông Trump vẫn đắc cử đấy. Dân Mỹ đọc báo nhưng không tin hết những gì báo viết.
Một tá quan chức an ninh phản đối việc TT Trump ‘đì’ ông Brennan, một cựu đồng nghiệp. Thấm vào đâu so với thời tranh cử khi hơn 50 vị chuyên gia ngoại giao và cố vấn an ninh cho các tổng thống, DC cũng như CH, đã công khai ủng hộ bà Hillary và tố cáo ông Trump là một đe dọa an ninh lớn cho nước Mỹ. Rồi sao? Cuối cùng thì ông Trump cũng đã vào Tòa Bạch Ốc thôi.
Hơn 40 giáo sư đại học đã ký tên một bài xã luận đả kích chính sách đối ngoại của TT Trump. Rồi sao? Trí thức khoa bảng cấp tiến chống Trump có gì mới lạ? Họ muốn gì? Muốn Mỹ trở về chính sách xin lỗi cả thế giới, chấp nhận ‘lãnh đạo từ phiá sau’, cả cái thế giới đứng dưới cái dù an ninh của Mỹ để chửi Mỹ?
Tại sao lại có chuyện ‘nhất trí’ đánh Trump như vậy, đánh không ngừng từ cấp tiến qua bảo thủ, mà lại càng ngày càng hăng say?
Trước hết, ta phải nhận định cho rõ ai đánh Trump: thứ nhất là đảng DC dĩ nhiên, thứ nhì là TTDC, thứ ba là giới trí thức khoa bảng, giới trẻ học cao, thứ tư là giới tài tử, nghệ sĩ. Tất cả đều có khuynh hướng thiên tả. Không có gì lạ. Điều lạ là cả một khối bảo thủ CH cũng chống.
Diễn Đàn này đã bàn về những lý do TTDC cần đánh Trump để câu khách thành thị và trí thức, vì tiền. Nhưng những lý do đó không giải thích được những chống đối từ các giới ngoài truyền thông. Chỉ có một lý do giải thích được việc chống đối tập thể của rất nhiều khối: đó là việc TT Trump dường như đang từng bước một, thực hiện một cách rất thành công ý đồ thực sự của ông khi ra tranh cử tổng thống: xóa bỏ gia tài thiên tả của TT Obama, và thực hiện một cuộc cách mạng lột xác nước Mỹ. Chẳng những thay đổi cấu trúc chính trị Mỹ mà còn lật đổ luôn toàn bộ hệ thống cầm quyền hiện hữu mà Mỹ gọi là ‘political establishment’. Cuộc cách mạng mà ông Trump gọi là “tháo nước đầm lầy”.
Hầu hết các chính khách khi ra tranh cử luôn hô hào và hứa hẹn những ‘thay đổi’ vĩ đại, đẹp đẽ và huy hoàng nhất, nhưng ít ai nói rõ thay đổi cái gì, và quan trọng hơn nữa, rất ít khi họ thực hiện được một thay đổi lớn lao nào. Gần đây nhất là TT Obama với những lời hứa thay đổi đã hớp hồn cả triệu dân Mỹ vì có thể ‘hạ được cả thủy triều’. Nhưng rồi nhìn vào bảng kết số cuối hai nhiệm kỳ Obama, ta thấy những thay đổi gì?
Thay đổi lớn nhất là Obamacare, bây giờ chỉ còn một nửa được tồn tại. Mai này, nếu không sửa đổi thêm, sẽ không còn nửa nào nữa, tự động bị phá sản. Ngoài ra thì ta thấy thay đổi gì khác? Công nợ tăng bằng công nợ của tất cả 43 đời tổng thống tiền nhiệm cộng lại. Kinh tế trở thành công cụ tái phân phối lợi tức và tài sản. Thất nghiệp, nằm nhà để Nhà Nước nuôi được coi như một cái ‘quyền’ mới, do đó tỷ lệ thất nghiệp cao không có gì đáng quan tâm. Thế giới tiến về hướng... hoàn toàn rối trí về giới tính. Đàn ông, đàn bà, chuyển giới, đồng tính, cầu tiêu chung,... Toàn là những chuyện quái chiêu đảo lộn giá trị đạo đức, văn hoá và tôn giáo của nhân loại.
Nôm na ra, TT Obama có thay đổi thật, nhưng hầu hết là thay đổi qua chiều hướng XHCN, Xuống Hố Cả Nước.
TT Trump cũng thay đổi nước Mỹ. Nhưng cái thay đổi của TT Trump hoàn toàn trái ngược lại.
Obamacare chỉ còn một giò. Kinh tế đang phất lên như diều gặp bão nhờ chính sách thuế mới, cũng nhờ thu hồi cả ngàn thủ tục luật lệ kinh doanh quá rườm rà. Thế giới không vui nhưng vẫn phải tuần tự chấp nhận những đòi hỏi của TT Trump từ NATO đến NAFTA. TT Trump đang chuyển hướng toàn diện hệ thống Tư Pháp qua việc bổ nhiệm cả trăm quan tòa bảo thủ, từ cấp liên bang đến Tối Cao Pháp Viện. Mấy cái chuyện đồng tính, chuyển giới, cầu tiêu chung đã biến khỏi mặt báo.
Tất cả những chuyển biến trên nằm trong kế hoạch thay đổi tận gốc nền tảng chính trị cũng như thay đổi luôn cả kinh tế, xã hội, ngoại giao Mỹ. Lật đổ toàn bộ hệ thống quyền lực hiện hữu, mang lại nhân sự mới, suy tư mới. Không phải dễ dàng gì. Giống như bất cứ những cuộc cách mạng lớn lao nào, bước tiến của TT Trump cũng đầy chông gai, chẳng những bị cản, bị đánh tới tấp mỗi ngày, mà chính ông cũng vấp ngã túi bụi không biết bao nhiêu lần. Sai lầm chính sách, sai lầm nhân sự, sai lầm giao tế, sai lầm chính trị,… đầy rẫy.
Nhìn dưới khiá cạnh cấp tiến Mỹ, tất cả những gì TT Trump đã, đang, và sẽ làm đều đe dọa sự sống còn của ý thức hệ cấp tiến, do đó họ tất nhiên phải chống đến cùng. Dễ hiểu. Ngay cả đối với một số bảo thủ trong khối #NeverTrump, việc TT Trump làm cũng đe dọa tình trạng ‘ổn định’ hiện hữu, có nguy cơ gây xáo trộn chính trị, có thể đẻ ra một trật tự chính trị mới ở Mỹ, đe dọa trực tiếp vị thế của họ, nên họ cũng chống TT Trump không kém. Cũng dễ hiểu thôi.
Về lâu về dài, chế độ lưỡng đảng của Mỹ hiện nay có thể sẽ bị lung lay mạnh. Sẽ không phải là chuyện lạ nếu bất thình lình một buổi sáng tươi đẹp nào đó, ông Trump tuyên bố thành lập một đảng chính trị mới. Vì khuynh hướng bảo thủ của ông Trump, một đảng mới nếu được thành lập sẽ là mối đe dọa lớn nhất cho đảng CH. Đó cũng là lý do tại sao các lãnh tụ CH đang cố diệt họa Trump từ trong trứng nước. Một đảng mới của ông Trump cũng là mối đe đọa lớn cho đảng DC khi ông Trump lấy mất khối cử tri lao động và trung lưu, là những khối cử trị cố hữu và trụ cột của đảng DC.
Một hiện tượng rất thú vị là tay võ sĩ Trump này chẳng những bị đánh không gục, mà lại còn trả đòn ra trò, chẳng nể nang, chẳng theo chiêu thức bài bản gì ráo. Mà lại đánh rất hiệu quả. Một vô chiêu Vi Tiểu Bảo? Một lăng ba vi bộ Đoàn Dự? Đấu với cả giới võ lâm!
Dù vậy, kẻ này cũng phải khuyến cáo những người ủng hộ TT Trump không nên ‘hồ hởi’ quá sớm. Cuộc chiến của ông này là ‘đại chiến’ chống lại toàn bộ hệ thống cầm quyền establishment, chống lại 100% đảng DC và ít ra 30% đảng CH luôn (trong đó có các cựu TT Bush cha và con, TNS McCain), chống lại 90% hệ thống truyền thông, chống lại ít nhất hai phần ba hệ thống Tư Pháp qua các quan tòa cấp tiến, chống lại một khối Nhà Nước Ngầm (trong đó có hàng loạt viên chức cao cấp của CIA, FBI, bộ Tư Pháp,...mà không ai biết rõ là lớn rộng tới đâu, chống lại 80% khối trí thức khoa bảng và nghệ sĩ cấp tiến.
Cuộc chiến của TT Trump là cuộc chiến bảo vệ những giá trị luân lý, đạo đức, tôn giáo căn bản. Được hậu thuẫn của khối dân lao động và trung lưu thấp cổ bé họng, không quyền hành gì hết ngoài quyền đi bỏ phiếu. Cuộc chiến sinh tử này cực kỳ khó khăn mà bất cứ người nào khác Trump cũng đã bị diệt rồi. Ít ra thì TT Trump vẫn còn được sự hậu thuẫn rất mạnh của các cử tri CH, một điều mà không ai nên nghi ngờ. Bất chấp TTDC đánh như điên cuồng, hậu thuẫn của TT Trump trong khối cử tri của ông vẫn lảng vảng ở mức 85%, trong khi hậu thuẫn chung vẫn cao hơn mức của TT Obama cùng thời điểm này.
Phải nhìn cho rõ, đây là cuộc chiến lớn hơn cá nhân Trump, vì TT Trump và các người chung quanh ông đang muốn làm một cuộc cách mạng đồi đời.
Tóm lại, Trump là một đe dọa sinh tồn –existential threat- cho hệ thống cầm quyền Mỹ, DC cũng như CH, nên bị đánh tứ phiá là điều dễ hiểu.
Cái khó hiểu đối với kẻ này là nhiều cụ tỵ nạn chẳng bị đe dọa gì cũng về hùa, chạy theo ra rả chửi TT Trump, mà nhiều vị hiển nhiên chửi mà không hiểu mình đang chửi cái gì, tại sao chửi.
Trong cộng đồng rất thiên hữu của ta, trốn chạy CS và XHCN, đã có không ít người chạy theo cái đám thiên tả thân cộng trước đây, chống lại TT Trump. Một phần vẫn bị ám ảnh bởi những huyền thoại ‘đảng DC là đảng của người nghèo, của dân lao động, của di dân’, phần khác đã bị TTDC cho uống thuốc lú quên mất TTDC đã từng bôi bác một cách thậm tệ nhất miền Nam và quân lực VNCH trong khi quốc hội DC cắt mọi viện trợ quân sự cho VNCH, dâng miền Nam của chúng ta cho CSBV.
Có một điều kẻ này rất lấy làm ngạc nhiên và thắc mắc mà cho đến giờ vẫn chưa tìm ra câu trả lời chính xác: tại sao các cụ tỵ nạn chửi Trump ào ào mà hình như chưa có một cụ nào chịu phân tích và chỉ rõ những chuyện Trump làm có hại cho cộng đồng tỵ nạn ta ở điểm nào, đến độ các cụ phải cuồng tín chống Trump quá hăng vậy?
Như kẻ này đã chứng minh quá nhiều lần, chuyện CH là đảng của các cụ da trắng nhà giàu và kỳ thị, trong khi đảng DC là đảng của nhà nghèo và di dân, là loại huyền thoại do phe cấp tiến xây dựng nên từ mấy chục năm nay, hoàn toàn không thật trên thực tế.
Ngoài ra, quyền lợi dân Mỹ và dân tỵ nạn nói chung, tương tự ở nhiều điểm, nhưng không phải giống hệt nhau trên tất cả mọi phương diện như diễn đàn này đã từng bàn.
Một ví dụ cụ thể nhất. TT Trump đang tìm cách đánh Trung Cộng bằng đủ cách. Từ kinh tế qua các dạng thuế quan đánh trên hàng TC, làm suy yếu kinh tế như thị trường chứng khoán TC đã thể hiện rõ rệt. Đến chính trị như tìm liên minh với VN, Phi Luật Tân, Nhật, Ấn Độ, ngay cả Nam và Bắc Hàn và nhất là Nga để cô lập TC. Những hành động đó hiển nhiên có hậu quả là làm suy yếu TC vừa về kinh tế vừa về chính trị, ngăn chặn phần nào chính sách bành trướng hung hăng của tân đế quốc TC.
Đó là một chính sách có thể có nhiều người Mỹ không đồng ý. Nhất là các doanh gia Mỹ rất dè dặt vì sợ mất cái thị trường hơn cả tỷ người. Cũng có những người Mỹ không đồng ý với chính sách này vì họ cho rằng Nga mới là kẻ thù nguy hiểm nhất của Mỹ, và muốn TT Trump phải liên minh với TC để đánh Nga mới đúng hơn. Nhiều người khác chẳng cần biết gì về quan hệ Nga hay Tầu, mà chỉ muốn kiếm cớ chửi Trump vì tính phe đảng. Thế thì các cụ tỵ nạn chống việc TT Trump bắt tay với Putin vì lý do nào?
Nhưng đó là nhìn dưới con mắt của người Mỹ, lo lắng cho quyền lợi của nước Mỹ, nhất là những người theo đảng DC là đảng của những McGovern, Biden, Kerry,…, tức là đảng đã chủ trương phủi tay, cho CSBV chiếm miền Nam. Bây giờ những người này có nhắm mắt, phủi tay một lần nữa cho TC chiếm luôn cả nước VN thì cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên.
Cho dù chúng ta mang ‘quốc tịch’ Mỹ, có thông hành Mỹ, nhưng vẫn ăn đồ ăn Việt chấm nước mắm, nói tiếng Việt, mồ mả ông bà vẫn còn ở trên đất Việt, và quan trọng nhất, chúng ta vẫn mang màu da Việt, mang dòng máu Việt, vẫn ôm giấc mơ hồi hương, ưu tư quan trọng nhất của chúng ta vẫn là tiền đồ đất nước trước nguy cơ xâm lăng của TC. Đây là ưu tư chung cho tất cả những người dân [không kể đám ‘lãnh đạo đại tài’] có máu Việt trong người, bất kể là dân Việt trong nước, hay Việt kiều, hay Việt tỵ nạn. Như vậy, có phải là chúng ta cần hoan nghênh tất cả những việc làm nào, những chính sách nào của TT Trump –hay của bất cứ tổng thống nào khác- có thể làm suy yếu TC, giảm nguy cơ Hán hoá của quê hương ta không? Dĩ nhiên không ai ngớ ngẩn tới mức nghĩ Mỹ tăng thuế quan hàng TC là CSVN sẽ bị lật đổ và các lãnh tụ tự phong của cộng đồng sẽ về làm thủ tướng, bộ trưởng hết.
Dù sao thì có phải chúng ta cũng nên mừng rỡ thấy TT Trump có chính sách hợp tác với các nước Á Châu và nhất là Nga để làm suy yếu TC không? Như vậy tại sao các cụ tỵ nạn lại về hùa theo CNN đả kích việc TT Trump thân thiện với Putin để bao vây TC? Các cụ muốn gì? Muốn cản Trump để TC tiếp tục hùng cứ Biển Đông rồi mở thêm vài đặc khu, hy vọng cả nước ta biến thành đặc khu luôn?
Kẻ này có cảm tưởng chỉ là chuyện về hùa mà không suy nghĩ về hậu quả vì khối dân tỵ nạn chúng ta thực sự chẳng có lý do chính đáng nào đánh TT Trump trong tư cách một dân tỵ nạn. TT Trump đã chẳng làm bất cứ chuyện gì có tính cách kỳ thị chống dân tỵ nạn chúng ta. Chưa một người nào bị trục xuất về VN mặc dù đã có khoảng 12.000 người bị bắt giam từ thời TT Obama chờ ngày bị trục xuất. Không có một sắc lệnh nào cấm di dân hay tỵ nạn Việt. Các cụ vẫn đầy đủ Medicare, Medicaid, chưa một người nào bị cắt một xu trợ cấp bất cứ thuộc loại gì.
Thế thì tại sao lại hùa theo phe cấp tiến trong cuộc chiến ‘nội bộ’ của Mỹ để đánh Trump? Mà đánh Trump về tội gì? Vì cá nhân Trump không xứng đáng làm tổng thống?
Nhìn qua những tấn công của vài cụ tỵ nan, ta có thể thấy ngoại trừ một ít cụ -rất ít, chỉ là một hai người- bàn về chính sách một cách nghiêm chỉnh đáng suy nghĩ, còn hầu hết các tấn công khác chỉ là những chuyện lắt nhắt cá nhân. Con kiến thì chỉ nhìn thấy những hột cát.
Nhận định về TT Trump có hai cách:
1.   Cách thứ nhất là phân tích các chính sách như giảm thuế lợi tức cá nhân và giảm thuế lợi nhuận công ty, tăng thuế quan hàng nhập cảng, nghiên cứu xem kinh tế tăng trưởng hay suy thoái, nhìn kỹ những cố gắng thu hồi hay cải tổ Obamacare, cân nhắc việc kêu gọi NATO tăng ngân sách quốc phòng, nhìn vào kế hoạch cản di dân lậu, sách lược bang giao quốc tế, thân Nga hay thân Tầu, xem TT Trump đánh Tầu kiểu gì,... rồi suy đoán về hậu quả của những chính sách đó trên cuộc sống của cá nhân chúng ta, của gia đình chúng ta, của cộng đồng tỵ nạn, của cả nước Mỹ, và cuối cùng cho cả nước VN chúng ta luôn.
2.   Cách thứ hai là chú tâm nghiên cứu xem gót giầy của bà Melania bao nhiêu phân, đếm xem Ivanka bán được bao nhiêu đôi giầy, Trump chào lại sĩ quan Bắc Hàn kiểu gì, khổ sở phân tích mấy chục chữ tuýt của ông Trump, thống kê xem Trump tuýt cái gì, mấy lần một ngày, cãi nhau với ai, trả bao nhiêu tiền chơi gái cách đây mấy chục năm, bị ai phản,... rồi rung đùi hý hửng gửi emails tứ tung để khoe sự hiểu biết bao la thâm sâu của mình.
Lựa cách nào, tất cả tùy sở thích và trình độ mỗi người thôi. Xứ tự do mà. Cái lạ là những người sỉ vả TT Trump về những chuyện mà họ gọi là nhỏ mọn, bẩn thỉu, chưa bao giờ nhìn gương để xem cách chỉ trích đó có phản ảnh ‘con người’ của chính họ không.
Đối với kẻ này, bàn chuyện chính sách thú vị hơn là bới vết tìm sâu, đả kích cá nhân, tính tình và cách hành xử của ông Trump vì nói cho cùng, vấn đề là các quyết định của ông tổng thống ảnh hưởng như thế nào trên cuộc sống của tôi. Nếu ông giúp cho tôi có công ăn việc làm, cho tôi đóng ít thuế hơn, gia đình tôi trả tiền bác sĩ, nhà thương nhẹ hơn, cho gia đình tôi an toàn bớt sợ khủng bố hơn, làm suy yếu TC để VN có hy vọng sống còn nhiều hơn, thì xin lỗi quý vị, bà Melania mặc áo bao nhiêu tiền, ông Trump ăn bánh trả bao nhiêu tiền, tuýt lăng nhăng cái gì, tôi chẳng cần biết.
Nói như Mỹ: who cares?