Thời gian như... ngựa chạy qua cửa sổ, như các cụ ta thường nói, thoáng một
cái đã biến mất rồi. Mới đây mà TT Trump đã đắc cử gần 20 tháng rồi, trong khi cuộc bầu cử quốc hội giữa mùa
chỉ còn 4 tháng nữa.
Cuộc bầu này trên căn bản hết sức quan trọng cho cả TT Trump lẫn đảng DC. Chẳng
những sẽ có ảnh hưởng quan trọng trên các chính sách của ông Trump, mà còn có
thể quyết định việc ông có bị đàn hặc hay truất phế luôn hay không. Quan trọng
hơn nữa, nó sẽ quyết định tương lai lâu dài của cả đảng Dân Chủ.
Xin những vị chống Trump đến ‘hơi thở cuối cùng’ cứ tiếp tục thở và chống,
vì như dân gian thường nói, ‘coi dzậy mà hổng dzễ đâu nha!’.
Thực tế là bức tranh tổng quát của nước Mỹ hiện nay không đơn giản như vậy.
TTDC ồn ào đánh TT Trump đến tối tăm mặt mũi, khiến nhiều người thấy ông này
khó thoát đại nạn, nhưng sự thực là khối cấp tiến, TTDC và đảng DC cũng đang gặp
nhiều khó khăn lớn. Họ càng nguy kịch càng phải đánh Trump mạnh.
Ta thử coi lại bức tranh vân cẩu đó.
KHÓ KHĂN CỦA TT TRUMP
Bình thường thì đảng đối lập luôn gây khó khăn lớn nhất cho đảng nắm quyền,
trong khi truyền thông giữ vai trò thông tin không phe đảng, hay có phe đảng
thì cũng không quá đáng. Nhưng đối vói TT Trump thì ta thấy một tình trạng khác
lạ.
Đảng DC dĩ nhiên chống như cuồng. Nhưng cái bất bình thường mà nhiều người
không hiểu nổi, là sự chống đối đến mức cực kỳ vô lý của TTDC. Chống đến độ có
thể nói nếu ISIS ám sát giết được TT Trump, thì TTDC sẽ tuyên dương ISIS là anh
hùng cứu tinh dân tộc Mỹ ngay.
Nhìn vào cuộc biểu tình của cả trăm ngàn người chống chính sách di dân của
TT Trump tuần rồi thì ta hiểu được phần nào chính trị Mỹ. Người dân Mỹ, tuyệt đại
đa số là dân lương thiện, tốt bụng, nhân ái, khoan dung. Dân Việt đến Mỹ tỵ nạn
năm 75 đã được hàng
ngàn gia đình Mỹ mở cửa đón vào sống với gia đình họ, mặc dù hai bên ngôn ngữ
khác biệt, lối sống khác biệt, đồ ăn thức uống khác biệt, chẳng quen biết gì
nhau. Đại đa số dân Mỹ tìm đủ cách giúp chúng ta, như bảo trợ,
cho đồ đạc, quần áo, thực phẩm, dạy tiếng Anh, giúp tìm việc làm, chở đi nhà thờ.
Trong tinh thần nhân ái đó, dân Mỹ không thể hiểu cũng như không thể chấp
nhận chính sách di dân ‘có vẻ’ tàn nhẫn của TT Trump, nên đổ xô biểu tình chống.
Vấn đề đáng nêu ra là trong những người biểu tình đó, bao nhiêu hiểu được
thấu đáo vấn đề? Rất ít! Chỉ
vì đại đa số đã bị đầu độc bởi những lập luận tuyên truyền, xách động thiếu
lương thiện nhất của TTDC.
Ví dụ cụ thể của cái thiếu lương thiện lộ liễu là TTDC luôn luôn chơi trò mập
mờ đánh lận con đen. Tất cả những biện pháp của TT Trump đều nhắm vào đám di
dân lậu, nhưng TTDC đăng tin thì không bao giờ có chữ ‘lậu’ đó. Hay các biện
pháp chống khủng bố thì được hóa phép thành chống Hồi giáo. Tất nhiên tạo cảm tưởng
đúng như TTDC mong mỏi là TT Trump chống di dân nói chung, tức là kỳ thị. Hết kỳ
thị dân Mễ, đến kỳ thị dân Hồi giáo.
Ngày lễ Độc Lập vừa qua, hơn 14.000 di dân tứ xứ tuyên thệ nhập quốc tịch Mỹ. TT Trump gửi thư hoan nghênh họ.
Ít người biết vì TTDC nín thinh. TTDC nín thinh thì TTTN (truyền thông thông
ngôn) cũng im re.
Khi TT Obama cách ly gia đình di dân lậu –theo như lời thú nhận của cựu bộ
trưởng An Ninh Jeh Johnson- cũng không ai biết vì chính quyền ém nhẹm và TTDC
tiếp tay dấu kín dùm khiến TTTN không có bài để dịch.
Chính vì cái gian trá, thông tin một chiều của TTDC, mà dân Mỹ gần như bị
thôi miên hết, một phần cũng vì họ quá lương thiện, dễ tin những gì TTDC viết.
Nói chung TTDC hiện nay đã hoàn toàn bị chi phối bởi ý muốn chống Trump đến cùng,
bằng mọi giá, mọi cách.
Thế nhưng dân Mỹ không bị lừa mãi mãi. Theo thăm dò mới nhất của Axios, 72%
dân Mỹ cho rằng TTDC cố tình loan tin giả hay loan tin mập mờ để tạo hiểu lầm. Hy
vọng dân Mỹ bắt đầu… qua cơn mê!
Ngoài ra, TT Trump cũng phải chống đỡ phá hoại của nhóm Nhà Nước Ngầm luôn
xì tin hậu trường bất lợi để TTDC khai thác đánh TT Trump. Lý do dễ hiểu là vì
TT Trump chủ trương một guồng máy thư lại càng nhỏ càng tốt, càng ít công chức
lão làng cả ngày ngồi xiả răng càng tốt. Chẳng những nhỏ mà lại còn phải sạch,
ít sâu bọ ruồi nhặng nữa. Nghĩa là nồi cơm của đa số công chức bị đe dọa. Tất
nhiên họ phải chống để tự bảo vệ mình.
TTDC và Nhà Nước Ngầm, đó chính là hai ‘lực lượng’ sẽ gây hại rất nhiều cho
đảng CH và TT Trump trong cuộc bầu cử tới. Không phải ngoại thù như Nga hay
Trung Cộng hay ISIS gì hết. Cũng chẳng phải là công tố Mueller luôn.
KHÓ KHĂN CỦA ĐẢNG DÂN CHỦ
Đảng DC như đã bàn nhiều lần trên Diễn Đàn này, đã gặp hai đại khủng hoảng:
không có nhân sự và không có chính sách gì hay ho để tặng dân Mỹ.
Về nhân sự, những thăm dò mới nhất cho thấy hai người được hậu thuẫn mạnh
nhất vẫn là hai cụ khủng long Hillary Clinton và Joe Biden. Bên cạnh là đám khủng
long hạng nhì khác như Nancy Pelosi, Chuck Schumer, Elizabeth Warren, Bernie Sanders,...
không có cụ nào dưới tuổi cổ lai hy hết.
Chẳng những già nua, mà lại còn cạn ý, không có được một chính sách gì có
thể hấp dẫn dân Mỹ, nên chỉ loay hoay trong việc sỉ vả, bôi bác cá nhân TT
Trump qua những chuyện vớ vẩn nghe quá nhàm tai như nói láo, bốc đồng, dâm đảng,
thiếu tư cách, bất nhất,... chứ cũng chẳng đụng gì đến chính sách nào. Hay
chính xác hơn, đụng vào chính sách thì phải bóp méo, xuyên tạc để chỉ trích.
Thật ra, DC cũng có vài ‘sáng kiến’ mà đúng ra phải gọi là ...’tối kiến’. Từ
chuyện lớn như tăng thuế lại, hủy bỏ hết thuế quan cho cả thế giới, mở toang cửa
biên giới, giải tán cơ quan kiểm soát di dân ICE, chi tiền cho cả thế giới,... Nghe
sặc mùi thế giới đại đồng vô sản!
Đến chuyện nhỏ như nhà cầu
chung, nam nữ bất phân biệt kiểu như râu ria mặc váy đầm, trẻ con mẫu giáo học
về sex, ... Tối kiến vì tất cả đều là những đề tài kiểu dọn cỗ cho Trump xơi,
những chủ trương cực đoan không được lòng dân.
Những chuyện này thật ra cũ rích đã bàn quá nhiều. Vấn đề mới mà DC đang gặp
phải hình như quan trọng hơn tuy TTDC không dám đả động đến, đó là thái độ của
dân da màu với TT Trump, và sự chia rẽ trầm trọng trong nội bộ đảng DC.
Ta bàn qua cho biết.
Trước hết là quan điểm của khối dân
da màu với TT Trump. Bình thường thì đây là khối cử tri trung kiên nhất của DC.
Nhưng đó là tình trạng trước khi ông Trump đắc cử. Sau khi ông đắc cử, tình
hình đã thay đổi nhiều.
Những thống kê mới nhất cho thấy tỷ
lệ thất nghiệp đã giảm mạnh phần lớn nhờ giảm thuế lợi nhuận công ty khiến các
công ty hăng hái đầu tư phát triển nhiều hơn, tạo công ăn việc làm cho dân lao
động. Nhìn cho kỹ, ai là dân lao động? Đó không phải là ‘các ông già da trắng’,
mà tuyệt đại đa số là dân da màu, tức là dân da đen và dân da nâu gốc La-Tinh.
Tất cả những thống kê đều cho thấy tỷ lệ thất nghiệp trong hai khối dân này đã
xuống đến những mức thấp nhất lịch sử Mỹ: 5,9% cho dân da đen và 4,6% cho dân gốc
La-Tinh. Đây là yếu tố sinh tử của hai khối dân này.
Tất cả những chuyện về Trump kỳ thị,
chống di dân, hay ngay cả chuyện cô Stormy,… chỉ là những chuyện màu mè của
TTDC dùng để tấn công TT Trump trong khi trên thực tế, khối dân lao động chỉ lo
cho cái nồi cơm của họ thôi, không rảnh đọc báo theo dõi tin chính trị. Thực tế,
TTDC chỉ là phương tiện thông tin của giới trí thức trưởng giả thôi, còn dân
lao động, chẳng ai đọc NYT hay WaPo. Đầu tắp mặt tối đi làm có khi hai ca, buổi
tối hay cuối tuần có rảnh thì vui thú gia đình hay mở TV coi football, baseball,
kịch diễu dở, không ai rảnh ngồi nghe các bình loạn gia nói lảm nhảm trên các
đài CNN hay MSNBC hay ngay cả Fox.
Ưu tư của họ là tiền mang về cho
gia đình, và những biện pháp của TT Trump đã là nguyên nhân khiến đời sống thực
tế của họ khấm khá hơn nhiều.
Từ ngày TT Trump nhậm chức, số người
lãnh phiếu thực phẩm –foodstamps- đã giảm hơn hai triệu, trong khi mức lương của
dân lao động cũng đã tăng trung bình 2,7%, cao nhất từ hơn một chục năm qua.
Nếu đây là yếu tố quan trọng nhất quyết
định lá phiếu của họ thì DC sẽ gặp khó khăn lớn trong cuộc bầu tới. Cho đến
nay, kẻ này chưa thấy thống kê nào về khối dân da đen, nhưng những thăm dò của
đại học Harvard trong khối dân gốc La-Tinh đã khiến DC toát mồ hôi: tỷ lệ hậu
thuẫn TT Trump đã tăng vọt 10 điểm
chỉ trong một tháng vừa rồi, ngay khi vụ cách ly di dân đang được TTDC quậy
tung trời. Nôm na ra, dân
chúng nói chung khôn ngoan hơn TTDC nghĩ, họ nhìn thấy rất rõ đâu là hỏa mù chống
đối, đâu là quyền lợi thực sự của họ.
Mất hậu thuẫn, dù chỉ là một phần nhỏ, của khối dân da màu cũng sẽ tạo khó
khăn cho DC khi mà họ đang mất phiếu da trắng ào ào.
Vấn đề lớn thứ hai mà DC phải trực diện là chia rẽ nội bộ, với sự nổi lên của
cánh cực tả.
Cánh cực tả này nổi lên chống bà Hillary ngay từ những ngày đầu bà ra tranh
cử năm 2015, cầm đầu bởi cụ
xã nghĩa Bernie Sanders, phiá sau là giới trẻ đầy nhiệt huyết. Nguyên nhân
không phải là việc giới trẻ này bất ngờ khám phá ra chân lý Mác-xít, mà chỉ vì
họ chán ngán cái tham nhũng tột đỉnh của giới lãnh đạo đảng DC, cầm đầu là hai
vợ chồng ông bà Clinton, lãnh cả chục triệu đô từ tài phiệt Walll Street cho những
bài diễn văn vô thưởng vô phạt vớ vẩn, rồi kiếm ‘vốn chính trị’ bạc tỷ qua Quỹ
Clinton Foundation.
Mà chẳng phải ông bà Clinton không. Bà Pelosi, bà Feinstein, ông Schumer,
ông Kerry,... sau vài năm làm chính trị lãnh lương một hai trăm ngàn, là thành
đại triệu phú hết. TT Obama về hưu chưa bao lâu đã được Wall Street mời đi đọc
diễn văn trả ngay 400.000 đô
một bài. Để quý vị có một khái niệm rõ rệt, 400.000 đô là lương nguyên năm của tổng thống đấy (TT Trump tặng hết cho từ thiện). Clinton hay Obama, có gì khác?
Chống tham nhũng chính là chủ đề tranh cử của cụ Sanders khi ông liên tục tố
cáo bà Hillary đã giả dối, miệng chửi tài phiệt, tay thu tiền của chúng. Thu
hút được hậu thuẫn mạnh của giới trẻ.
Giới trẻ Mỹ cũng ngây ngô tin bánh vẽ xã hội chủ nghĩa. Theo một nghiên cứu
của một trung tâm cấp tiến, 40% thanh niên Mỹ ủng hộ chế độ xã hội chủ
nghiã, và 7% ủng hộ chế độ cộng sản luôn, chỉ có 42% ủng hộ chế độ tư bản, tự
do dân chủ. Cái ngu của giới trẻ Mỹ là vẫn tin chỉ cần đánh thuế tối đa vào khối
1% giàu nhất là dư tiền cho 99%
còn lại được hưởng tất cả mọi thứ miễn
phí.
Những yếu tố trên đã đẩy mạnh khuynh hướng cực tả trong đảng DC, đưa đến
chiến thắng bất ngờ của cô Alexandria Ocasio-Cortez. Cô ‘tổ chức cộng đồng’ này
chẳng những hoàn toàn vô danh chẳng ai biết, mà khi biết thì lại khám phá ra
đây là một chị Mác-xít thứ thiệt, với những chủ trương chỉ có thể khiến Các-Mác
muốn chui ra khỏi quan tài để chia vui. Khối thiên tả cực đoan Dân Chủ Xã Hội Mỹ
-Democratic Socialist of America- trong đảng DC phủ phục hoan nghênh cô Cortez,
ca tụng “Communism is good!”
và hy vọng cô Cortez sẽ mang lại chiến thắng cho ‘communism’ tại Mỹ. (Xem bài trong trang ‘Báo Mỹ’ tuần này).
Cô Cortez đã trở thành người đang được
TTDC tung lên 9 tầng mây,
không khác gì 2004 khi TTDC
tung hô Đấng Tiên Tri Obama vừa giáng thế.
Mà cái tin động trời nhất là không phải cô này đã hạ một chính khách tép
riu vô danh nào, mà lại hạ ông Joe Crowley, là nhân vật lãnh đạo đứng hàng thứ
nhì của khối DC trong Hạ Viện, được mọi người nghĩ sẽ hạ bà Pelosi để làm chủ tịch
Hạ Viện nếu DC chiếm được đa số tại Hạ Viện trong kỳ bầu cử cuối năm nay.
Câu đố dành cho quý vị: cô Cortez thu được bao nhiêu phiếu? Xin thưa tổng cộng
16.000 phiếu, ông Crowley được 11.000 phiếu, trong một địa hạt với hơn 400.000 dân gốc
La-Tinh. Không có gì kinh hồn cả. Hiển nhiên, TTDC đang cố nặn thần tượng mới. Con
muỗi đang được thổi lên thành con voi.
Chưa ai biết được khối cực đoan phò Mác-xít chủ trương cộng sản hóa nước Mỹ của cô Cortez này sẽ mạnh tới đâu, cũng như
chẳng ai rõ cấp lãnh đạo DC đang có sách lược nào để đối phó với sự nổi loạn
đó. Hay DC sẽ chạy theo cô ta không chừng?
“Cô Cortez chính là tương lai của đảng DC!”. Quý cụ bênh DC bình tĩnh, đây không phải là Vũ Linh hồ đồ viết
bậy đâu, mà là câu tuyên bố chính thức của chủ tịch Ủy Ban Quốc Gia của đảng
DC, Tom Perez đấy. Đảng DC sẽ trở thành đảng Mác-xít? Ông Ari Fleicher, cựu
phát ngôn viên của TT Bush nói câu tuyên bố của ông Perez là món quà lớn nhất DC
có thể tặng cho CH trước cuộc bầu cử.
Cụ tỵ nạn nào vẫn sống chết với đảng Mác-xít DC xin bước ra xưng danh đi!
Diễn Đàn này giúp phổ biến tên tuổi của vị đó ngay. Miễn phí! Bảo đảm sẽ được
huy chương Khúc Ruột Yêu Nước, Đệ Nhất Đẳng.
Rất đáng tiếc là kẻ này đang sống ở Mỹ, nếu không thì đã thắp nhang cầu cho
cô Cortez sớm làm tổng thống Mỹ, cho dân Mỹ biết mùi xã nghĩa. Dân Mỹ, nhất là
giới trẻ, “chưa thấy quan tài nên chưa đổ lệ” (trong khi vài cụ tỵ nạn đã thấy quan tài rồi, đổ lệ
rồi, những vẫn... mơ mơ màng màng ca tụng cô Cortez và khối Dân Chủ Xã Hội!).
Thật ra, ngay từ sau khi bà Hillary thất bại, DC đã ngả qua hướng tả khi bầu
hai ông thiên tả nặng là Tom Perez (gốc Mễ) và Keith Ellison (Hồi giáo da đen) làm chủ tịch và phó chủ tịch
Ủy Ban Quốc gia của đảng, nhưng hiển nhiên, đối với cử tri, chưa đủ, và đảng cần
phải đi xa hơn nữa với những người như cô Cortez.
Vấn đề là với những thành phần cực
đoan như cô Cortez, DC làm sao có thể lấy phiếu của khối độc lập không đảng
phái hay ngay cả khối DC ôn hòa? Cô Cortez, giỏi lắm chỉ có thể đắc cử tại New
York hay San Francisco thôi, còn không chút hy vọng ở bất cứ nơi nào khác (cô
Cortez chắc chắn sẽ đắc cử trong cái địa hạt đã bỏ phiếu cho DC chắc từ ngày
ông Washington còn sống!)
Chưa ai biết cuộc bầu cử cuối năm nay sẽ có kết quả nào, nhưng bức hình
chung là sự phân hoá ngày càng mạnh trong chính trường Mỹ. Phe CH thì ngày càng
đi về phiá hữu, trong khi phe DC thì càng ngày càng chạy qua phiá tả. Trong nội
bộ CH có phe Trump và phe #NeverTrump, trong nội bộ DC có phe trẻ cực tả và phe bô lão thiên tả nhưng tương đối
’ôn hòa’, ít quá khích hơn. Đây là vấn đề lớn của đảng DC: nếu cánh bà Pelosi
và cụ Schumer mà được gọi là ‘ôn hoà’ thì đảng DC có triển vọng mất hậu thuẫn của
khối độc lập ôn hòa thật.
Một vấn đề cũ mà lại thành mới, then chốt đối với cả hai đảng: di dân. Ai
cũng thấy cả trăm ngàn người đi biểu tình chống chính sách di dân của TT Trump
tuần qua. Nhưng ít ai tin đây sẽ là yếu tố khiến đảng CH lâm nạn. Sự thật là
không ai biết rõ vấn đề di dân sẽ được chuyển qua lá phiếu như thế nào. Phe đối
lập cực kỳ ồn ào, không có nghĩa là họ có hậu thuẫn mạnh. Những năm 67-68,
phong trào ‘phản chiến’ lên đến mức
hung hăng nhất tại Mỹ, để rồi cuối năm 68, đa số dân Mỹ lẳng lặng bầu cho ông diều hâu Nixon.
Tất cả các thăm dò cho thấy nói chung, đa số chống việc cách ly gia đình,
nhưng lại ủng hộ chính sách di dân cứng rắn của TT Trump. Thăm dò mới nhất của
Rasmussen, gần một nửa dân Mỹ (48%) cho rằng chính quyền Trump chưa làm đủ trách nhiệm bảo vệ biên giới. Nghiã
là họ nghĩ TT Trump cần làm mạnh hơn nữa!
Quan trọng hơn là thăm dò mới nhất của Washington Post. Tại những đơn vị bầu
cử then chốt, đa số dân tin TT Trump hơn là tin DC trong hai vấn đề: bảo vệ
biên giới (T 42% - DC 25%) và bảo đảm di dân không gây hại cho công ăn
việc làm của dân Mỹ (T 37% - DC 21%).
Cuộc bầu cử giữa mùa cuối năm nay sẽ hết sức quan trọng. CH thua, mất Hạ Viện,
TT Trump sẽ bị trói tay, không thực hiện được chương trình nào nữa. DC thua thì
sẽ là đại nạn bắt buộc đảng phải tìm nhân sự mới, sách lược mới, chuyển hướng chính
trị mạnh để sống sót.