Thời gian như vó câu qua cửa sổ, mới đây mà lại có dịp đi bầu tổng thống nữa rồi. Lần này có vẻ gay gắt hơn xa tất cả những lần trước, vì khác biệt giữa hai đảng và hai ứng cử viên chưa bao giờ lớn như bây giờ, do đó, hậu quả cũng chưa bao giờ quan trọng như bây giờ.
Công bằng mà nói, bên tám lạng bên nửa cân. Chẳng bên nào chịu thua bên nào. Ngay cả trong khối tỵ nạn, hai bên đều tràn ngập những nhận định, những tin tức lợi hay bất lợi, đủ kiểu. Ngôn từ trí thức thì hiếm mà ngôn ngữ Cầu Muối thì tràn ngập cả hai phía. Cả hai bên cũng không quên vũ khí rẻ tiền và sở trường là… chụp nón cối lên đầu nhau. Chống Trump là VC, mà chống Biden cũng VC luôn. Hà Nội hý hửng vì chưa khi nào có nhiều cán bộ nằm vùng miễn phí như bây giờ trong khi cộng đồng chưa bao giờ phân hóa như bây giờ, là chuyện các quan bụng to óc nhỏ của Bộ Chính Trị đã bóp trán mấy chục năm nay mà không nghĩ ra được cách nào để thực hiện.
Vì sao đi đến nỗi này?
Một anh gốc Mít cấp tiến lên giọng “Nước Mỹ hiện nay là một quốc gia cực kỳ chia rẽ mà ai là thủ phạm? Ông Donald Trump là thủ phạm, ông ấy gây ra sự chia rẽ,…”
Đúng là chuyện vừa ăn cướp vừa la làng:
- TT Obama là người hân hạnh được báo Washington Post năm 2012 ban huy chương “tổng thống tạo chia rẽ lớn nhất lịch sử Mỹ”. Đó chính là gia tài lớn nhất TT Obama để lại cho người kế vị, bên cạnh các thứ như công nợ chất núi, kỷ lục thâm thủng mậu dịch, kỷ lục người lãnh trợ cấp, kỷ lục tổng thống cúi đầu xin lỗi,...
https://www.washingtonpost.com/blogs/the-fix/post/obama-the-most-polarizing-president-ever/2012/01/29/gIQAmmkBbQ_blog.html
- Ngay sau khi kết quả bầu cử mang chiến thắng lại cho ông Trump, bà Hillary đòi đếm phiếu lại, đảng DC đòi thay đổi thủ tục bầu tổng thống, dân biểu DC đòi đàn hặc ngay, nửa triệu cử tri DC xuống đường hô “Not My President”,…
- TT Obama sau khi hết nhiệm kỳ thay vì ‘về quê vui thú điền viên’, đã ở lại thủ đô, giúp xây dựng một đội ngũ hơn 30.000 đoàn viên trong Organizing For Action để ngáng chân người kế nhiệm, một chuyện hy hữu chưa từng xẩy ra trong lịch sử Mỹ.
https://www.politico.com/story/2017/08/06/obama-trump-protest-organizing-for-america-241353
Như vậy, ai gây chia rẽ?
Chưa bao giờ dân Việt ‘dấn thân’ chúi mũi vào cuộc bầu cử tổng thống Mỹ như bây giờ. Cả hai bên ủng hộ CH hay DC đều tích cực nhẩy vào cuộc, với không biết bao nhiêu bài báo, chương trình TV, radio, diễn đàn chính trị, emails cá nhân bênh chống loạn đả, chửi bới lung tung.
Ngay cả dân tỵ nạn bên Âu Châu, Úc Châu, Congo, hay Mông Cổ cũng cố xiá vào bất kể biết chuyện hay không biết chuyện. Chẳng hạn như giờ này vẫn còn cụ DUT bên Âu Châu sỉ vả Trump gọi COVID là “hoax”. Một khi đã có thành kiến thì vì tự ái cá nhân, không bao giờ bỏ cuộc, ta cứ kiên trì đi moi thùng rác, thế nào cũng có ngày tìm ra được sâu để chứng minh ta có lý. Lấy kính hiển vi soi thì bát canh nào cũng bị đầy sâu làm rầu.
Cận ngày bầu bán, DĐTC xin phép được mở quạt máy thổi bớt đi cái hỏa mù đang phủ kín chúng ta. Thổi bớt thôi chứ chẳng thể thổi đi hết được. Trong khuôn khổ rất giới hạn, bài này sẽ chỉ bàn một vài vấn đề mà DĐTC nghĩ là quan trọng nhất cho cộng đồng tỵ nạn ta thôi, không có cách nào bàn tất cả mọi chuyện được.
VIỆT NAM
Dĩ nhiên trong con mắt cử tri Mỹ, VN là con số zero khổng lồ, chẳng ai thắc mắc. Ngược lại, đó là ưu tiên hàng đầu của chúng ta, đám dân tỵ nạn VC.
Khuynh hướng chung trong khối dân tỵ nạn chia làm 2 như trong tất cả mọi vấn đề khác.
Bỏ qua cái chuyện đảng nào chịu trách nhiệm mất Nam VN là đề tài đã đi vào lịch sử để sử gia phân tích, sau 75, cả hai đảng CH và DC đều cố quên chiến tranh VN, để nhìn VN như một nước lớn, đông dân, có vai trò quan trọng trong vùng Đông Nam Á, và đặc biệt là trong chính sách đối ngoại đối với TC. Nhưng khó ai chối cãi được đảng DC đã thân thiện với VC hơn xa đảng CH.
TT Carter đã mở lại đầu cầu hòa hợp hòa giải với VC, gửi phái đoàn Mỹ đi Hà Nội từ năm 78 không phải để cứu giúp cả triệu ‘chiến hữu’ quân cán chính VNCH còn đang tù rục xương, mà chỉ để tìm xác lính Mỹ thôi. TT Carter đón nhận cả vạn dân HO thật, nhưng vấn đề ở đây không ai rõ đó là do áp lực chính trị của cả thế giới trước cảnh boat people lênh đênh trên biển, hay đó cũng là cách giúp VC khi chúng muốn đuổi bớt dân, từ dân ‘ngụy’ để bớt miệng ăn cứu vãn kinh tế bên bờ vực thẳm, cho đến dân gốc Hoa để tránh TC cài đặc công nằm vùng trong cuộc chiến Hoa-Việt khi đó. TT Clinton nhìn nhận VC, mở liên lạc ngoại giao, bỏ cấm vận kinh tế, mời VC vào Tổ Chức Mậu Dịch Quốc Tế WTO. TT Obama bỏ cấm vận quân sự. Trong khi TT CH Ford ban hành lệnh cấm vận, các TT Reagan, Bush cha, Bush con đã chẳng ai làm gì đặc biệt để ưu đãi VC.
TT Trump trong nguyên nhiệm kỳ đầu đã không chính thức viếng thăm VC, tuy có đi VN hai lần, một lần tham dự một hội nghị quốc tế tại Đà Nẵng và một lần gặp lãnh tụ Bắc Hàn. Cả hai lần đều có ghé viếng thăm xã giao chính quyền chủ nhà, trong đó một lần phất cờ VC để gửi thông điệp Mỹ nhìn nhận CSVN là nước độc lập, không phải là tỉnh mới của TC. Thông điệp này, các lãnh đạo tại Bắc Kinh và Hà Nội nhìn thấy, cả 90 triệu dân VN cũng nhìn thấy. Chỉ có mấy cụ DUT mù tịt, vẫn khư khư xuyên tạc Trump nịnh VC. Xin lỗi, VC là con tép trên răng dưới dép, có cái gì để TT Trump phải nịnh?
Các cụ DUT hỏi móc “Vậy chứ Trump có khi nào lên án VC chưa?”. Vậy chứ Obama, Biden, Clinton,... có ông nào lên án VC không? Vâng, Trump chưa khi nào lên án chính quyền VC hay một tên lãnh tụ VC nào, nhưng TT Trump đã đi xa hơn nhiều, ông đã hai lần ra trước diễn đàn Liên Hiệp Quốc để lên án chế độ CS, xã hội chủ nghĩa, là nền tảng của chế độ VC ngày nay. Là chuyện Obama, Biden, Clinton cho kẹo cũng không dám làm.
Việc TT Trump được ủng hộ rất mạnh tại các nước Đông Âu cựu nô lệ của Liên xô (nhất là Ba Lan), hay việc dân tỵ nạn các xứ Cuba, Venezuela, Nicaragua, Bolivia,… ào ào kéo 30.000 xe đi tuần hành ủng hộ TT Trump là chuyện các cụ DUT chống cộng nên suy nghĩ lại. Những dân trước đây là nạn nhân của CS đều ủng hộ Trump rất mạnh. Tại sao vậy?
TNS Biden vào thượng viện đầu năm 73. Trong suốt hơn hai năm trước Tháng Tư 75, luôn luôn biểu quyết chống mọi viện trợ quân sự cho miền Nam VN, đến những ngày cuối, cũng không biểu quyết một xu nào cho việc cứu dân tỵ nạn Việt.
Kẻ này mới đọc được một bài của một nhóm Mỹ gốc Việt cấp tiến ủng hộ DC. Bài viết khuyên cộng đồng tỵ nạn nên quên cái gốc cây Mít đi và nên trực diện thực tế ta là người Mỹ đang sống ở Mỹ, cần nhìn vào thực tế Mỹ thì mới có thể bảo vệ quyền lợi của chúng ta bây giờ cũng như quyền lợi của các thế hệ con cháu Mỹ con sau này.
Xin thú nhận, kẻ này đọc khuyến cáo đó không thể không cảm thấy hơi buồn. Dân Do Thái mất nước cả ngàn năm vẫn không quên, để rồi từ khắp nơi trên thế giới trở về đất gốc, lập quốc lại. Dân ta xa quê hương chưa đầy nửa thế kỷ, nói tiếng địa phương chưa rành, đã hô hào quên mồ mả ông bà đi. Thậm chí con cháu hớn hở trở thành Mỹ con hết (hay Tây Con, Đức con, Điên con,...), mở miệng là chửi thề tiếng Mỹ, rồi còn văn minh hơn nữa, dịch qua tiếng Việt luôn, ‘đ…’ này ‘đ…’ kia mà chẳng hiểu ý nghĩa của những tiếng đó bẩn thỉu như thế nào trong văn hóa Việt.
Chúng ta có thể quên chuyện cũ nói chung, quên các anh phản chiến tép riu như Bill Clinton, John Kerry,…, nhưng riêng cụ Biden thì KHÔNG thể quên được, vì đây là cái nhục mất nước, mất gốc, cái hận của cả triệu người chết ngoài biển khơi hay trong tù cải tạo. Làm sao có thể muối mặt bầu cho một người muốn diệt chúng ta, coi chúng ta như cùi hủi, xua đuổi chúng ta?
KỲ THỊ TỴ NẠN
Gần đây, có một lập luận mới khá lạ được phổ biến trong cộng đồng, là dân tỵ nạn ta phải nhớ ơn dân da đen vì nhờ có dân da đen tranh đấu cho nhân quyền, chống kỳ thị nên dân ta mới có diễm phúc được nhận vào Mỹ sống và bây giờ không bị kỳ thị quá đáng. Bây giờ, ta phải nhớ ơn, đứng chung chiến tuyến với nhóm Bờ Lờ Mờ và bầu cho cụ Biden, nếu không thì với Trump tái đắc cử, dân ta sẽ bị kỳ thị đến chết hay cũng sẽ bị trục xuất về VN hết ráo.
Một lập luận quái lạ chỉ vì mục đích hù dọa láo lếu.
Cuộc tranh đấu của dân da đen chẳng liên hệ xa gần gì đến chuyện chúng ta di tản và được nhận vào Mỹ. Mọi nỗ lực kết nối chỉ mang tính gượng ép vá víu.
Nước Mỹ nhận chúng ta vào vì lý do đạo đức và chính trị. Đạo đức vì TT Ford và chính quyền Mỹ thấy có trách nhiệm tinh thần với những đồng minh sống chết trước đây khi tính mạng họ bị VC đe dọa (cho dù TNS Biden khi đó khẳng định Mỹ chẳng có trách nhiệm gì với VN hết), và chính trị để vớt vát uy tín với các đồng minh sợ Mỹ bỏ rơi trong tương lai.
Quan hệ giữa dân Mỹ trắng với dân da đen là một quan hệ phức tạp kéo dài cà mấy trăm năm lịch sử lập quốc, không giống quan hệ Mỹ trắng với bất cứ dân da màu nào khác, da nâu hay da vàng. Đặc biệt là quan hệ giữa TT Trump với dân Việt, chưa ai đưa ra được bất cứ một dữ kiện cụ thể nào minh chứng cho chính sách kỳ thị của TT Trump. Trái lại, ta thấy một ông tướng gốc Việt làm tư lệnh lục quân Mỹ ở Thái Bình Dương, một ông luật sư gốc Việt làm giám đốc Cơ Quan Di Trú ICE.
TRUNG CỘNG
Các cụ DUT cuồng điên ra rả chửi những người tỵ nạn ủng hộ TT Trump là ngu xuẩn khi nghĩ TT Trump sẽ đánh tan TC, để rồi chế độ CS tại VN cũng tan xác luôn. Sự thật là chẳng ai ngây ngô đến vậy. Đó chỉ là một ước nguyện, mà ước nguyện thì chẳng bao giờ có ước nguyên khôn hay ước nguyện ngu.
Những thành phần cấp tiến trẻ thuộc thế hệ tỵ nạn thứ nhì, phần lớn chưa học sử VN một ngày nào, không hiểu được mối thù truyền kiếp của dân Việt chống Tầu, nên lý luận chính sách của TT Trump chống TC gây ra bất lợi cho chính nước Mỹ, chẳng hạn khiến TT Trump phải bỏ cả tỷ ra trợ cấp cho nông dân Mỹ, vậy sao lại u mê hoan hô vậy?
Xin lỗi, với tư cách một người dân một xứ đã bị Tầu đô hộ cả ngàn năm, và bây giờ còn thấy nguy cơ trở thành tỉnh Giao Chỉ, thì bất cứ chính sách nào chống Tầu cộng, gây khó khăn cho Tầu cộng, cản phần nào chủ nghĩa bành trướng của đế quốc Tầu đỏ thò bàn tay máu qua VN, là kẻ này hoan hô, bất kể chính sách khó khăn đến đâu, có kết quả lớn hay nhỏ, và Mỹ phải trả giá cao hay thấp. Tất cả những gì TT Trump hay bất cứ tổng thống nào khác làm, bất lợi cho TC thì dân VN, từ hải ngoại cho tới trong nước đều vui mừng hoan nghênh nhiệt liệt. Chỉ có vậy thôi.
Cụ Biden là người chủ trương thân thiện tối đa với TC, mà cụ cho là ‘bạn’, không phải là kẻ thù chính trị hay đối thủ cạnh tranh kinh tế gì hết. Một người ‘bạn’ đã tìm đủ cách chơi gác Mỹ, ăn cắp tài sản trí tuệ của Mỹ, ăn cướp công ăn việc làm của dân Mỹ, thao túng hối xuất để xâm chiếm thị trường Mỹ, và một người ‘bạn’ đã thân tặng cho anh con của cụ cả trăm triệu để anh ta thỏa mãn nhu cầu ma túy và gái gú của mình!
Cuộc chiến giữa đệ nhất và đệ nhị siêu cường kinh tế cực khó khăn. Nếu Trump thất bại thì đó là đại họa cho Mỹ, đại họa cho cả thế giới kể cả VN. TC trả đòn, dân Tầu vui mừng, sao dân tỵ nạn Việt cũng hớn hở ăn mừng TC chưa chết?
https://ustr.gov/about-us/policy-offices/press-office/fact-sheets/2015/january/fact-sheet-obama-administration%E2%80%99s
CS VÀ XHCN
Đi xa hơn việc chọn lựa cá nhân giữa hai cụ da trắng, đây cũng là lựa chọn hướng đi cho tương lai, cho con cháu vài thế hệ tới.
Cái đám con cháu đó đã theo học trường Mỹ cả 20 năm, đã bị giới thầy cô của các nghiệp đoàn thiên tả đầu độc tư tưởng với những lý thuyết xã nghĩa đầy nhân bản, bao dung và công bằng, trong khi thực tế của các biển máu Đấu Tố Cải Cách Ruộng Đất của HCM, Cách Mạng Văn Hóa của Mao, Cách Mạng Đổi Đời của Khờ-Me Đỏ,… đều chỉ được nghe qua một cách lờ mờ, với lời khẳng định, “Không, Mỹ không bao giờ thành Trung Cộng, Việt Cộng hay Khờ-Me Đỏ được”.
Dĩ nhiên, chẳng ai nghĩ Mỹ sẽ thành mấy cái xứ quái thai đó. Cũng chẳng ai nghĩ Mỹ sẽ thành Na Uy hay Thụy Điển dưới TT Biden hết. Còn lâu lắm. Nhưng cũng chẳng ai dám bảo đảm Mỹ không phải là đang từng bước lao đầu xuống hố xã nghĩa.
Khi thế hệ mới của đảng DC dưới sự ‘lãnh đạo’ của một cô dân biểu cách đây vài ba năm còn đứng bán bar, đòi hòi tất cả miễn phí, y tế, giáo dục, thậm chí đến cả việc mỗi người được bảo đảm lợi tức tối thiểu cả ngàn đô cho dù ngồi nhà ngủ quanh năm ngày tháng, thì người ngây thơ nhất cũng phải thấy hướng đi lâu dài về đâu.
Kinh nghiệm các xứ xã nghĩa Tây Âu là một chuỗi dài thất bại, với đời sống khó khăn, vật giá đắt đỏ, sưu cao thuế nặng, trong khi càng ngày càng suy thoái, thua xa Mỹ về đủ mọi khía cạnh, văn hóa, kinh tế, quân sự, khoa học, giải Nobel, giải Oscar, giải Pulitzer,… Một triệu đô mua được một dinh cơ nguy nga tại Texas; một triệu Euros mua được một căn hộ 200 mét vuông tại một tỉnh nhỏ ngoại ô Paris.
Vài anh nhà báo được tòa báo trả tiền cho đi du lịch Âu Châu, ở khách sạn 5 sao, ăn tiệm ăn cũng 5 sao của Michelin, tất cả được tòa báo đài thọ, về viết lại, đánh giá Na Uy, Thuỵ Điển,... là những xứ hạnh phúc nhất thế giới. Xin lỗi cho tôi đi du hý như vậy thì tôi cũng đánh giá như vậy thôi.
Xã nghĩa tốt hay không, các cụ tỵ nạn chỉ cần so sánh mức sống của dân tỵ nạn ở Mỹ hiện nay với đám tỵ nạn ở Tây Âu thì biết, khỏi cần tranh cãi chi xa.
COVID
COVID đúng là quả bom bất ngờ gây xáo trộn bầu cử. Trước khi COVID tấn công, không có một ai trên thế giới này nghĩ cụ Biden có một tia hy vọng. Bây giờ chẳng ai biết chuyện gì sẽ ra sao.
Đúng là nước Mỹ có nhiều người bị nhiễm và nhiều người chết nhất thế giới trong khi ông Trump đang làm tổng thống. Phe DC đã tận tình bóp méo, xuyên tạc, khai thác cái hoảng sợ của thiên hạ để biến mối nguy COVID làm vũ khí chính trị cực kỳ hữu hiệu nhưng rất bất nhân. Hữu hiệu vì sự lo sợ quá mức của thiên hạ đã khiến họ hoảng hốt mất phần lớn lý trí. Bất nhân vì khai thác cái chết của cả trăm ngàn người cho mưu đồ tranh cử đảng phái.
Sự thật là đây:
1. Nước Mỹ có số lượng nhiễm cao nhất vì dân Mỹ phóng khoáng, có tính phiêu lưu không sợ gì hết, cùng với tinh thần kỷ luật chung rất lỏng lẻo, khác rất xa dân Đức chẳng hạn, rất khó chịu với những chuyện bắt buộc phải đeo mặt nạ, bắt buộc phải cấm cung, bắt buộc phải cách ly,… Khiến các biện pháp chống dịch có rất ít hiệu quả, nhất là lúc ban đầu.
2. Nước Mỹ có nhiều người bị nhiễm nhất không sai. Nhưng nước Mỹ lại có tỷ lệ tử vong thấp nhất trong số các đại cường bị COVID tấn công mạnh nhất.
3. Nói nước Mỹ chứ thật ra là có tới 50 nước, với 50 tổng thống, 50 chính sách y tế và 50 cách chống dịch. Trong cái nồi cháo lòng đó, 50 thống đốc là 50 ông trời con, không ai chịu thua ai, không ai chịu phối hợp với ai, không có ông thống đốc nào chịu nghe lời ông tổng thống nhất là khi ông tổng thống thuộc đảng đối lập. Khi dịch mới bắt đầu tấn công, TT Trump lên tiếng cho biết nghiên cứu đóng cửa kinh tế, thống đốc New York Andrew Cuomo rất oai phong tuyên bố ngay “tổng thống không có quyền ra lệnh gì cho tôi hết, nếu ra lệnh, tôi sẽ không tuân lệnh và sẽ kiện ra tòa ngay”. Vậy chứ bây giờ, toàn đảng DC, tất cả TTDC, và cả ông Cuomo, nhất tề đổ lỗi lên đầu TT Trump hết. Theo Hiến Pháp, tổng thống liên bang có rất nhiều quyền trên các lãnh vực ngoại giao và quốc phòng, nhưng chỉ có vai trò hướng dẫn trong các chính sách khác như y tế, giáo dục, trật tự và an ninh nội bộ,… Không có quyền gì hết nhưng vẫn có tội.
4. Ít nhất cho tới tháng Ba, chưa ai hiểu rõ mối nguy cơ của dịch như thế nào, đặc biệt vì TC ém nhẹm sự thật với sự đồng lõa của Tổ Chức Y Tế Quốc Tế. TT Trump đã lấy biện pháp kiểm tra phi trường từ giữa tháng Giêng, đến cuối tháng Giêng, ông cấm luôn du khách Tầu. Cho tới lúc đó, cụ Biden vẫn còn lo công kích TT Trump bài ngoại cuồng điên, bà Pelosi vẫn đi vào khu Phố Tầu tại San Francisco, toàn đảng DC vẫn chúi đầu vào đàn hặc vớ vẩn, trong khi TTDC vẫn khẳng định COVID chỉ là cúm thường, không có gì phải hoảng loạn. Washington Post còn rung chuông báo động coi chừng Trump lợi dụng để dở trò độc tài chiếm quyền. Ngay cả CDC cũng trấn an không có gì đáng lo quá mức.
Người ta tố cáo TT Trump lừa dân với những câu tuyên bố như đến tháng Tư dịch sẽ hết, có thể dùng thuốc chống sốt rét, thuốc tẩy trùng để trị dịch,… Bỏ qua những bóp méo, xuyên tạc bất lương như nói Trump khuyên dân uống Clorox để giết vi khuẩn, TT Trump không phải là bác sĩ y khoa, làm sao biết được những chuyện đó nếu không phải là những khuyến cáo các chuyên gia y khoa đã nói với ông? Nếu có sai thì cũng chỉ phản ảnh sự hiểu biết giới hạn của chính giới chuyên gia thôi, sao lại tố tổng thống lừa dân. Trong tư cách lãnh đạo ông có trách nhiệm phải trấn an. Chứ chẳng lẽ ông họp báo loan tin trong vài tháng tới sẽ có hàng triệu người bị nhiễm và mấy trăm ngàn người chết. Ông lo trấn an mà dân còn hoảng hốt chạy đi mua đồ tích trữ tới độ hết cả giấy đi cầu. Nếu ông không trấn an thì có lẽ dân Mỹ đã vác súng bắn nhau trong WalMart rồi. Khi đó thì phe DC và TTDC nói sao? Ca tụng tổng thống đã ‘thành thật khai báo’ với dân?
Trong bối cảnh đó, việc cả phe DC và TTDC bây giờ xúm lại đổ hết tội lên đầu TT Trump là lơ là, bất tài, lừa dân,… nghe có vẻ như màn chạy tội hèn hạ nhất.
Cái lạ lùng nhất là nhiều thăm dò cho thấy đa số dân Mỹ tin cụ Biden lẩm cẩm chuyên môn nói lộn, làm sai lại có khả năng chặn COVID hữu hiệu hơn TT Trump. Dựa vào đâu nếu không phải là cảm tính phe phái? Năm 2009, khi cụ Biden làm phó tông tông, dịch H1N1 lây lan qua 60 triệu người (chứ không phải 8 triệu như COVID), cái may là dịch này không giết người mạnh như COVID, chứ nếu không đã có cả triệu người chết rồi.
KINH TẾ VÀ CÔNG ĂN VIỆC LÀM
Thành tích có hậu quả lớn và lâu dài của TT Trump chính là việc kinh tế phát triển mạnh trong những năm đầu, trước khi COVID tấn công, phá tan hết.
Không ai có công tâm có thể phủ nhận kinh tế đã bộc phát mạnh dưới chính sách ủng hộ phát triển (pro-growth) của TT Trump, đặc biệt là qua việc giảm thuế đồng loạt, giúp mang hơn 1.000 tỷ đô từ ngoài nước về đầu tư mở hãng xưởng, tạo công ăn việc làm cho cả triệu dân lao động. Phe DC với cái loa TTDC, cùng cái đuôi thằn lằn truyền thông tỵ nạn, đã công kích chính sách của TT Trump qua hai điểm:
a) Giảng giải chính sách kinh tế của TT Trump thành công chỉ là chuyện ‘ngồi mát ăn bát vàng’ hưởng gia tài của Obama để lại. Chỉ là nhận vơ, lừa những người thiếu hiểu biết thôi. Kinh tế Trump khác một trời một vực với kinh tế Obama, trong con mắt của các chuyên gia, không có cách nào có thể nói kinh tế Trump là sự tiếp nối của kinh tế Obama. Kinh tế gia Nobel Paul Krugman đã tiên đoán kinh tế Trump sẽ đưa nước Mỹ đến tình trạng phá sản trong vòng vài tháng vì chỉ vì kinh tế Trump chủ trương trái ngược hẳn với kinh tế Obama.
b) Lập luận mới đã chuyển hướng, xoáy vào các con số kinh hoàng như thất nghiệp trên 20%, công nợ nhẩy vọt lên tới 27.000 tỷ, thâm thủng ngân sách hơn 3.000 tỷ. Không còn ai nghe gì đến ‘gia tài của Obama để lại’ nữa. Hình như TT Kennedy đã từng nói “tin tốt có cả trăm bố, tin xấu thì mồ côi không bố cũng chẳng mẹ”.
Cái thiếu lương thiện của phe cấp tiến là đã không nhìn vào yếu tố đổi đời là COVID, chẳng những đổi đời ở Mỹ, mà đổi đời cả thế giới luôn. Kinh tế đi vào khủng hoảng nặng vì COVID đã đóng cửa kinh tế, không phải vì một chính sách kinh tế sai lầm nào của TT Trump. Cái dơ bẩn nhất là tính tráo trở hai lưỡi của DC: một mặt nhất quyết đòi đóng cửa kinh tế, vung tiền cứu trợ qua cửa sổ càng nhiều càng tốt, mặt khác lại hô hoán ầm ĩ Trump đẩy thất nghiệp, thâm thủng ngân sách và công nợ lên tám từng mây.
Dù sao thì COVID đến rồi sẽ đi nhờ các siêu khoa học gia Mỹ. Khi đó thì vấn đề đặt ra là giữa ông Trump và cụ Biden, ai sẽ là người có khả năng phục hồi công ăn việc làm cho dân nhanh hơn và chắc hơn. Cứ nhìn vào cuộc phục hồi rùa bò của những năm sau khủng hoảng 2008 thì biết.
PHÚC LỢI
Trong 45 năm kẻ này sống tại Mỹ, trải qua hơn hai tá bầu cử cả nước, mỗi lần là y chang không bao giờ thiếu cái màn hù dọa “CH sẽ cắt trợ cấp, chỉ có DC mới tăng trợ cấp”. Cái hay là khẩu hiệu này được nhắc đi nhắc lại, lần nào cũng khối người tin, rồi lo sợ. Không ai để ý đến việc trong cả nửa thế kỷ dân tỵ nạn sống ở Mỹ, chưa có một ai bị cắt một xu trợ cấp nào hết.
Vấn đề OBAMACARE đã bàn qua tuần rồi. Xin đọc BÀI 147: DÀNH GHẾ TỐI CAO PHÁP VIỆN
Khai thác sự thiếu hiểu biết của các cụ cao niên để lừa họ vì tính phe phái là hành động bất lương.
CÁ NHÂN VÀ CHÍNH SÁCH
Chuyên gia thăm dò dư luận Frank Luntz nhận định cuộc tranh cử lần này là một lựa chọn giữa một bên là một người mà họ không ưa cá tính nhưng đã rất thành công, và một người tương đối dễ có cảm tình hơn nhưng lại không có chính sách gì rõ rệt và không có thành quả nào trong gần 50 năm hoạt động chính trị.
Cụ Biden lăn lộn trong chính trường Mỹ gần nửa thế kỷ, dấu ấn để lại là con số ZERO tổ bố. Vậy chứ cũng đã có một anh DUT ca tụng: “Ông Biden có tài, có tâm và có đạo đức hơn ông Trump gấp triệu lần”
Có tài? Xin phép được trích dẫn câu nói của ông Robert Gates, cựu bộ trưởng Quốc Phòng của Obama: “Thành tích của cụ Biden là một chuỗi dài những quyết định sai lầm”. Đố ai nêu ra được một cái luật nào đứng tên Biden qua hơn 40 năm cụ ngủ trong thượng viện? Đố ai nêu lên được một việc để đời nào PTT Biden đã làm trong 8 năm nghe Obama gác chân lên bàn ra lệnh? Hiện nay thì cái tài của cụ Biden là tài nói sai, nói nhầm, nói lộn. Đến độ một nhà báo đã phải ca tụng "Biden đại thắng trong cuộc tranh luận với Trump vì đã không nói nhầm câu nào".
Có đạo đức? Cứ hỏi cậu Hunter Biden đã kiếm về cho gia đình được bao nhiêu trăm triệu từ Ukraine và TC khi ông bố làm phó tông tông thì biết ngay.
Đạo đức gì khi cụ Biden cuỗm vợ bạn, ủng hộ con trai bỏ vợ và con, ngủ với chị dâu vừa góa chồng. Đạo đức hay không, cứ đi hỏi bà Tara Reade và cả nửa tá đã tố cụ Biden sách nhiễu tình dục.
Chưa kể việc cụ Biden chọn người đồng chí Kamala Harris là người rất ‘đạo đức’, leo nấc thang sự nghiệp bằng cách ôm các ông già có quyền (Willie Brown), có tiền (Douglas Emhoff), có thế (Joe Biden)!
Bỏ phiếu cho ai là quyền của mỗi người. Chỉ cần trước khi lấy quyết định, nhìn cho rõ, nghĩ cho kỹ, đừng để những xuyên tạc phe phái chi phối. Khôn nhờ dại chịu, thế thôi.
BÀI ĐỌC LẠI:
Tôi Ưa TT Trump - DĐTC:
https://diendantraichieu.blogspot.com/2020/08/bai-137-toi-ua-tt-trump.html
Tôi Không Ưa Cụ Biden – DĐTC:
https://diendantraichieu.blogspot.com/2020/08/bai-139-toi-khong-ua-cu-biden.html