Đảng Dân Chủ và công cụ của đảng là
TTDC, trước đây bị bệnh Dị Ứng Trump hành mạnh, sau khi thành công chiếm được Hạ
Viện thì hầu như bệnh này không thuyên giảm mà lại hành nặng hơn nữa. Tất cả
‘phe ta’ ngắc ngư trong cơn say men chiến thắng. TTDC thì đã chống phá sẵn, bây
giờ hung hăng đến độ gần như lên cơn cuồng.
Gần đây, có hai câu chuyện mang thật
nhiều ý nghĩa, mà chúng ta cần nên xem lại để hiểu TTDC rõ hơn. Đó là chuyện
Buzzfeed và chuyện của học sinh trường Covington.
Trước hết, phải nói ngay, nhiều chuyên gia tâm lý học chẩn bệnh, cho rằng
chiến thắng của DC tại Hạ Viện đã khiến họ và TTDC cho rằng họ đã được tưởng
thưởng vì đánh Trump mạnh, do đó, để bảo đảm chiến thắng lớn trong cuộc bầu cử
hai năm nữa, họ cần phải đánh TT Trump mạnh hơn để đạt được phần thưởng lớn hơn
nữa, là Tòa Bạch Ốc.
CÂU CHUYỆN BUZZFEED
Buzzfeed News là một trang mạng thuộc
loại ‘lá cải’ do hai anh nhà báo cấp tiến hạng C tung ra, chuyên đăng tin dựt
gân hay phiạ, nhưng đa số tin thuộc loại mà dân Sàigòn năm xưa gọi là tin xe
cán chó. Ít khi là tin thời sự chính trị quan trọng, nhưng nếu có thì đều thuộc
khuynh hướng thiên tả, sặc mùi xã nghĩa.
Mới đây, trang mạng này tung một
tin mà TTDC gọi là “bombshell”, hay báo VC gọi là “bom tấn”. Giống như cái phao
cứu phe chống Trump, TTDC và đảng DC nhẩy nhổm vào khai thác tối đa trái bom
CBU này. Không ít cụ tỵ nạn bị bệnh Dị Ứng Trump cũng nhẩy nhổm theo, gửi email
tứ tung, ca khúc khải hoàn.
Trang mạng Buzzfeed cho biết họ được
tin ‘cực mật’ liên quan đến cựu luật sư riêng của TT Trump, ông Michael Cohen
đang bị công tố Mueller truy tố ra tòa về cả vạn tội lem nhem như trốn thuế, hối
lộ, chuyển tiền lậu,… đã lo thân, hợp tác chặt chẽ với công tố Mueller, khai ra
vô số tội của TT Trump, kể cả những tội trên trời dưới biển ông Trump vi phạm hồi
đang tập đi hay mới biết nói, đổi lấy việc công tố nương tay cho ông Cohen.
Theo Buzzfeed, ông Cohen đã báo cáo cho công tố Mueller là khoảng năm 2014-15 gì đó, tổ hợp Trump Organization có
dự án xây đại khách sạn Trump Tower cao nhất Âu Châu tại Moscow. Ông kinh doanh
Trump khi đó đã có liên lạc với TT Putin, đã đề nghị tặng cho Putin nguyên tầng
lầu cao nhất của khách sạn –penthouse- trị giá 60 triệu đô, như quà riêng của Trump. Nôm na
ra, đấm mõm Putin để dự án lớn bạc tỷ này được thực hiện dễ dàng.
Câu chuyện chưa đi đến đâu thì cuối
năm 2015, ông Trump có ý định ra
tranh cử tổng thống, nên dự án, vì lý do kinh doanh hay lý do chính trị gì đó,
bị dẹp bỏ.
Quý độc giả đọc tới đây, chắc thắc mắc “Ủa chuyện này kinh khủng ở chỗ
nào?”
Thưa quý độc giả, câu chuyện vớ vẩn này được toàn thể TTDC nhẩy nhổm lên,
ôm chầm lấy, long trọng tuyên cáo đây là giọt nước làm tràn ly, là viên đạn ân
huệ kết liễu đời Trump, là cây súng còn bốc khói –smoking gun- sẽ giúp đàn hặc
và truất phế được Trump. Vì đây là chuyện công tố Mueller đã nắm được bằng chứng
hiển nhiên nhất Trump đã có quan hệ mật thiết, thông đồng với Nga, tính mua chuộc
Putin đổi lấy việc giúp ông Trump chiếm Tòa Bạch Ốc. Chỉ trong một ngày, ngày 18/1,
CNN nói về đàn hặc tới 97 lần, MSNBC 82 lần! Vâng, chỉ trong một ngày! Giấc mộng của
TTDC sắp thành sự thật nên TTDC bị kích thích quá mạnh chăng?
Không cần biết dự án này xẩy ra hai năm trước khi ông Trump có ý định ra tranh
cử, chứ đừng nói tới chuyện đắc cử tổng thống. Khi ông còn đang là doanh gia địa
ốc, đi xây khách sạn khắp thế giới, và dự án đã bị dẹp bỏ một năm trước bầu cử.
Chẳng có bất cứ bằng chứng nào liên quan đến chuyện “tặng Putin” bất cứ cái gì,
thậm chí cũng chẳng có bằng chứng ông Trump khi đó có gặp TT Putin hay không.
Hơn nữa, cũng chẳng có bằng chứng nào về việc ông Cohen báo cáo gì với công tố
Mueller. Thời buổi này, truyền thông đăng tin, ai cần bằng chứng? Nhất là CNN
hay Washington Post. Một cái tin sốt dẻo, có thể bóp méo để hại Trump nặng như
chuyện này, làm sao không đăng được?
Thật ra, TTDC không ngu nặng lắm. Họ loan lại tin của Buzzfeed này, xong
thòng theo cái câu phòng thân đại khái là “nếu tin này có thật...”. Đây chính
là cái mánh gian trá. Ai cũng đọc được tin “Luật sư Cohen của
Trump khai với công tố Mueller là Trump đã có quan hệ chặt chẽ với Putin, nếu tin này có thật thì sẽ là viên đạn ân huệ sẽ kết thúc cuộc đời chính trị của TT Trump”. Tâm lý độc giả là chẳng mấy ai để ý đến cái vụ “nếu tin này có thật” hết.
Sau này, nếu không có thật, cũng chẳng ai để ý nữa và TTDC cũng im re, không nhắc
lại luôn.
Xin thưa với quý độc giả, cái mánh gian trá này không phải là kẻ này phịa
ra để bôi bác TTDC đâu. Đó là tiết lộ của bà cựu chủ bút của báo New York Times,
Jill Abramson. Bà Abramson cho biết cái mánh của TTDC là cố tình loan
tin không kiểm chứng mà họ biết có thể là phịa, nhưng kèm theo câu “nếu có thật”
để phòng thân. Chủ ý là để độc giả biết được một tin bất lợi cho TT Trump thôi.
Theo bà Abramson, TTDC có hai nhu cầu
rất lớn: nhu cầu đánh Trump bằng mọi cách để chứng minh họ đã đúng khi trong cuộc
vận động tranh cử, họ đã nhất loạt ủng hộ bà Hillary chống ông Trump, và nhu cầu
tranh dành đăng tin giựt gân trước các đồng nghiệp. Không báo nào muốn chịu thua,
không đăng, tức là không biết gì hay đăng muộn một tin quan trọng như vậy. Do
đó, bắt buộc tất cả các báo phải chạy đua, đăng cái tin phịa này càng sớm càng
tốt. Cũng như vài cụ tỵ nạn bị bệnh Dị Ứng Trump, mỗi lần có tin bất lợi cho TT
Trump là hấp tấp tranh nhau nhẩy vào computer gửi email tứ tung để thông báo
tin hy vọng trúng số powerball, sau đó nếu không trúng số thật thì im re, tìm
tin giựt gân khác.
Trái bom Buzzfeed có hai phần. Phần
đầu nổ như pháo bông như vừa kể, tất cả báo và TV đều chạy tít lớn khai thác tận
cùng.
Phần thứ hai còn nổ lớn hơn nữa hai
ngày sau đó, khi văn phòng công tố Mueller ra thông báo tin của Buzzfeed “không
chính xác” –inacurate. Danh từ “inacurate” là ngôn ngữ luật gia. Nôm na ra… đây
là tin phịa. Tức là hoặc là công tố Mueller chẳng được ông Cohen báo cáo gì về
chuyện này, hoặc là có báo cáo gì đó nhưng câu chuyện hoàn toàn khác với tin
Buzzfeed loan.
Ngay sau đó, Buzzfeed lên tiếng “thắc
mắc không biết tin của họ inacurate ở điểm nào”. Đây chỉ là chuyện bào chữa vớt
vát vì không muốn mất mặt nhận là tin phịa.
Buzzfeed loan tin phịa hay không là
chuyện thật ra không đáng quan tâm vì Buzzfeed chỉ là một trang mạng lá cải, chẳng
ai coi ra gì. Nhưng cái điểm quan trọng, cái tát vào mặt TTDC, đó chính là việc
toàn thể các cơ quan ngôn luận, báo, radio và đài TV quan trọng, đều xúm lại thổi
câu chuyện này thành một bom CBU kinh hoàng nhất, trong khi đó chỉ là tin phịa.
Hầu hết các báo và TV Việt tỵ nạn cũng nhẩy nhổm vào tin này, tuy cũng khó
trách họ vì họ không có lựa chọn nào khác hơn là dịch tin báo Mỹ theo thông lệ.
Chỉ chứng minh cái bệnh Dị Ứng
Trump –Trump Derangement Syndrome- trong TTDC đã tới thời kỳ cuối từ quá lâu rồi, nhưng không hiểu sao bệnh
nhân này vẫn chưa chết.
Trong thời buổi mà quần chúng đang
hoang mang vì cuộc chiến đầy fakew news giữa TT Trump và TTDC, vụ Buzzfeed là một
vết đen khổng lồ trát lên mặt tất cả đám truyền thông cấp tiến suốt ngày chúi
mũi lo đánh ông Trump bằng mọi cách.
Nhà báo thiên tả Toobin than vãn
“câu chuyện Buzzfeed đã chuyển một thông điệp lớn cho quần chúng: truyền thông
chúng ta chỉ là một đám thiên tả nói láo –leftist liars-nhất quyết triệt hạ TT
Trump và sẵn sàng nói láo để đạt được mục tiêu đó”. Lâu lâu mới nghe một ông
nhà báo cấp tiến nói thật.
CÂU CHUYỆN COVINGTON
Ngày 19/1 vừa qua, các trang mạng và TTDC bị tràn ngập bởi một
khúc phim ngắn chừng 15 giây
đồng hồ trong đó ta thấy một ông già dân đa đỏ, cụ Nathan Philipps vừa gõ trống
vừa hát một khúc ca của thổ dân da đỏ, sát trước mặt một thanh niên da trắng đội
mũ đỏ có chữ MAGA, cười mỉm chi trước mặt ông ta.
Chuyện vớ vẩn? Thưa không, TTDC làm rùm beng, gõ trống ồn ào gấp cả trăm cả
ngàn lần ông già. Theo tin TTDC, anh thanh niên, Nick Sandmann là một học sinh
một trường công giáo, Covington Catholic High School tại tiểu bang Kentucky,
qua cái cười mỉm chi có ‘tính miệt thị’ đó, đã chứng tỏ là một tay ‘da trắng
thượng tôn’ chẳng những kỳ thị nặng mà còn dám xấc láo, tỏ thái độ vô lễ, khiêu
khích, thách thức đối với một người cụ dân thiểu số, lớn tuổi, lại là một ‘người
hùng’ cựu chiến binh đã vào sinh ra tử tại chiến trường VN để bảo vệ nước Mỹ
cho anh học sinh da trắng này sống yên ổn. TV bình loạn liên tục cả ngày với đoạn
phim ngắn trên được chiếu đi chiếu lại cả vạn lần, tất cả các báo đăng lại tấm
hình hai người đối mặt nhau, và tất cả bình loạn gia cấp tiến của TTDC xúm lại sỉ
vả anh học sinh như tát nước. Không một nhà báo cấp tiến nào nghĩ rằng việc ông
cụ dí sát mặt vào hát bài ca mới chính là một hành động khiêu khích.
Anh nhà báo của CNN Reza Aslan, công khai hỏi trên đài “quý vị có thấy cái
mặt da trắng nào đáng đấm hơn không?”. Một anh muốn chơi nổi hơn, phán ngay “mũ
đỏ MAGA đã trở thành biểu tượng của da trắng thượng tôn kỳ thị”, do đó việc đội
cái mũ đó tự nó đã là một tuyên cáo kỳ thị rồi.
Chẳng những TTDC mà ngay cả Hồ Ly Vọng cũng nhẩy vào cuộc khi vài tài tử,
ca sĩ về chiều nhưng muốn nổi, ồn ào lên tiếng công kích, hay chính xác hơn, chửi
rủa anh học sinh này. Jack Morrissey, một nhà sản xuất phim con nít cho Walt
Disney kêu gọi nhét anh Sandmann vào máy xay gỗ, với lời dặn “nhớ cho cái đầu với
cái mũ đỏ vào trước”.
Trường Covington, và cả các linh mục, tổng giám mục địa phận cuống cuồng trấn
an, ra thông cáo bác bỏ việc làm kỳ thị quá tệ hại của anh học sinh, hứa sẽ điều
tra và có biện pháp kỷ luật với anh này.
Đám học sinh bạn của anh Sandmann tung ra một đoạn phim video dài 100 phút,
cho thấy toàn bộ cảnh lộn xộn từ đầu đến đuôi. Để mọi người thấy rõ... coi dzậy
mà hổng phải dzậy chút nào.
Không rõ trong trường hợp nào, chỉ biết có một đám học sinh da trắng trường
Covington đứng trước một nhóm dân da đen đầu cuốn khăn như dân Ả Rập, tự xưng
là dân thuộc khối Do Thái da đen, Black Hebrew Israelites. Bên nhóm da đen hùng
hổ sỉ vả nhóm học sinh bằng những thậm từ thô tục nhất, đòi đánh đòi giết đám học
sinh da trắng, trong khi đám học sinh này đứng cười chọc quê lại. Nhóm da đen
đúng là đang khiêu khích hay khiêu chiến trong khi nhóm học sinh không có đáp
trả lại. Bất ngờ có một nhóm thổ dân đa đỏ nhập cuộc, vừa gõ trống vừa hát, len
vào giữa hai nhóm. Rồi cụ Philipps đi tới sát trước mặt anh Sandmann để hát một
bài bằng tiếng thổ dân có tính công kích anh học sinh. Anh học sinh này không
hiểu rõ chuyện gì xẩy ra, cũng chẳng hiểu ông già da đỏ đang hát cổ võ phe học
sinh hay chửi rủa chúng. Anh ta cười gượng rõ ràng, bối rối chẳng biết phải là
gì, trong khi các bạn anh ta đứng chung quanh vỗ tay, tươi cười đánh nhịp cho
ông cụ da đỏ hát. Sau khi hát một hồi, cụ da đỏ tiếp tục đi, vừa đi vừa hát
trong khi đám học sinh da trắng vỗ tay, tươi cười nhịp theo.
Câu chuyện có vậy mà TTDC đã hoá phép thành một cơn sóng thần của da trắng
thượng tôn đang nhục mạ một cụ da đỏ, người hùng cựu chiến binh.
Một tờ báo cắc cớ, đi tìm hiểu, cũng khám phá ra là trái với việc thêm mắm
muối của TTDC, cụ da đỏ này chẳng là người hùng cựu chiến binh gì ráo, chưa bao
giờ biết Việt Nam là xứ nào, ở đâu, chứ đừng nói tới chuyện đi đánh nhau tại
VN. Khi Mỹ rút khỏi VNCH năm 1973, cụ Philipps mới đến tuổi đi lính.
Nói tóm lại, TTDC đã nhất loạt, phối hợp tung một tin hoàn toàn phiạ, lại
thêm mắm thêm muối, bi thảm hoá câu chuyện, khiến cả nước bị sốc. Điều đáng ghi
nhận là trong cái đoạn phim ngắn vài chục giây mà TTDC tung lên TV, hình ảnh
đám dân da đen Black Hebrew Israelites khiêu khích, xỉa xói và chửi rủa đám học
sinh đã hoàn toàn bị... đục bỏ, không ai nhìn thấy.
Black Hebrew Israelites là một tổ chức thiên tả cực đoan, kỳ thị chống da
trắng tuyệt đối, chống luôn phụ nữ, dân đồng tính và dân Do Thái thật.
(Tin giờ chót: gia đình anh Sandmann đã thuê luật sư chuyên về phỉ báng, mạ
lỵ, chưa biết để thưa kiện ai)
xxx
TTDC cấp tiến chống tổng thống bảo thủ CH thật ra kg có gì mới lạ. Cái mới
lạ là kiểu đánh ‘tiêu thổ kháng chiến’ ngày nay. Đánh túi bụi bất kể chuyện gì,
Trump có lý hay không, làm đúng hay sai. Cho dù TT Trump làm y chang những chuyện
gì TT Obama làm, bây giờ cũng bị đánh lấy cớ là tình thế đã đổi thay, Obama làm
thời đó ô-kê, Trump bây giờ làm hết ô-kê. Điển hình? Obama xây tường và trục xuất
di dân Mễ ô-kê, Trump xây tường và trục xuất dân Mễ thì Trump là kỳ thị, là vô
đạo đức.
Trong chính trị, chống đối là chuyện bình thường và lành mạnh nêu không muốn
nói là cần thiết. Nhưng như mọi người đều thấy rõ, chống đối Trump đã vượt qua
mọi giới hạn của lý trí và tinh thần trách nhiệm hay nhân cách.
Ví dụ khó chối cãi: cách đây vài năm, một dân biểu CH thốt lên câu “ông nói
dối” để chỉ trích TT Obama. Cả nước bị sốc nặng vì câu nói vô phép đối với một
vị quốc trưởng. Bây giờ, một dân biểu non choẹt vừa bước vào Hạ Viện, muốn chơi
nổi, trong bài diễn văn đầu tiên đọc trước Hạ Viện, gọi ngay tổng thống là
“motherfucker”. Cả hội trường phiá ‘phe ta’ vỗ tay ầm ĩ hơn pháo Tết. Rồi phe
ta biện giải “tại vì Trump thô lỗ nên không cần giới hạn lịch sự gì nữa”.
Bà cựu đệ nhất phu nhân Michelle Obama tuyên bố “chúng xuống thấp, ta lên
cao”. Nghe nổ hơn kho đạn, nhưng là nói láo, vì thực tế của đảng DC và TTDC bây
giờ là “chúng xuống thấp, ta xuống thấp hơn”.
Đảng đối lập DC, TTDC, cả khối dân ủng hộ phe cấp
tiến, phe Obama và Hillary, đều đã leo thang cuộc chiến đến độ không còn tự trọng,
giới hạn gì nữa. Khi Harvard nhận định hơn 90% những bản tin hay bài bình luận của toàn thể hệ thống TTDC –chứ không
phải chỉ là một hai tờ báo, hay đài TV- đều sặc mùi chống TT Trump bằng mọi giá,
và khi bà cựu chủ bút của New York Times nhìn nhận báo này phe đảng chống Trump
quá đáng, thì TTDC đã tự mình giết sạch mọi uy tín của chính mình mà không cần
TT Trump phải mệt sức tuýt qua tuýt lại làm gì nữa.
Câu hỏi tiếp theo là việc công
kích tới tấp có phải vì TT Trump thật sự đã sai lầm, đáng công kích không, hay
chỉ vì công kích mới ăn khách, bất kể công kích đúng hay sai? Bà Abramson đã đặt
câu hỏi này và đã trả lời ngay: “Tôi nghĩ là vâng, Trump mang đến tin giựt gân,
nhưng ông ta cũng mang tiền về cho các tổ chức truyền thông. Vấn đề đạo đức nghề
nghiệp đặt ra ở đây là báo chí loan quá nhiều tin bất lợi về ông Trump vì thật
sự đó là những tin quan trọng hay chỉ vì nhu cầu câu độc giả”. Trả lời câu hỏi
của bà Abramson: một năm sau khi ông Trump đắc cử tổng thống, số độc giả New
York Times đã tăng hơn gấp đôi, 150%, nhờ loan tin 92% bất lợi cho TT Trump.
Cái bệnh phân hoá, không còn tin tưởng nhau, chỉ lo
công kích, bôi bác, nhục mạ nhau, kể cả nhục mạ cá nhân, cho dù cần phải phịa
tin, cũng đã lan vào cộng đồng tỵ nạn ta. Kẻ này là một nạn nhân điển hình.
Chỉ vì có quan điểm ủng hộ TT Trump nên kẻ này đã bị
tố không cần bằng chứng là “nói láo, thiếu tự trọng và lương thiện”. Cụ tỵ nạn
tố kẻ này cũng là người cao giọng khuyến cáo thiên hạ không nên bàn về cá nhân
mà chỉ nên nói về nội dung, về tư tưởng, về quan điểm chính trị thôi. Nói về
quan điểm chính trị thì sao lại tố người khác là “thiếu tự trọng và lương thiện”?
Tôi thích hoa hồng và ghét hoa lan, sao đó lại là chuyện thiếu tự trọng và
lương thiện?
Mới tuần rồi kẻ này đã nhận được email của một cụ tỵ
nạn khác tố kẻ này “chẳng qua là đã nhận tiền của Trump thôi”, cũng chẳng cần bằng
chứng gì ráo.
Trong thế giới truyền thông hiện nay, kể cả truyền
thông Việt tỵ nạn, không còn ai có thể được chấp nhận là có quan điểm gọi là
công tâm được nữa. Hễ phát ngôn một câu chống Trump ủng hộ Obama là bị tố “cuồng
Obama”, gọi là “truyền thông thổ tả”; ngược lại viết một câu chống Obama ủng hộ
Trump thì bị gọi ngay là “cuồng Trump”, gọi là “truyền thông dịch hạch”. Trong
cái thành trì của tự do ngôn luận này, không còn ai là truyền thông bình thường
nữa, không cuồng bên này cũng cuồng bên kia.
Thật ra, những tố cáo bá láp này nói lên tư cách
người tố nhiều hơn là tư cách người bị tố, thành ra kẻ này coi như chuyện vui,
đọc để cười thôi.
Cũng chỉ là chuyện nhỏ trong cái môi trường phân
hóa cùng cực của chính trị Mỹ hiện nay.
Hai câu chuyện Buzzfeed và Covington là bằng chứng
quá hiển nhiên về tính phe đảng méo mó của TTDC Mỹ. Đáng tiếc thay, đó lại
chính là nguồn tin tức và bình luận của truyền thông tỵ nạn Việt tại Mỹ. Chưa nói đến các cụ tỵ nạn
bên Âu hay Úc gì đó, đọc tin tức báo cấp tiến mấy xứ đó đã dịch lại từ báo cấp tiến Mỹ,
theo kiểu uống cà phê sái nhì, đến các cụ là sái ba, hiểu ít mà vẫn thích bàn nhiều.